Bệnh viện Trung - Tây Ivan, phòng bệnh cao cấp.
Gia đình Bạch Tổ Y và Lâm Thiệu Huy đang ngồi nói chuyện phiếm với Thẩm Ngọc Trân thì TV chiếu video khiêu chiến của Huyết Tổ.
Gương mặt xấu xỉ của Huyết Tổ xuất hiện trên màn hình TV, giọng nói lạnh lùng, sắc bén của ông ta vang lên:
"Đại tông sư Lâm, ngày mai, khi mà tôi đến thành phố Nam Giang, cũng là lúc chúng ta sẽ quyết chiến với nhau.
Hy vọng là cậu sẽ đến đúng hẹn!"
Hay!
Nghe xong câu này, cả gia đình Bạch Tổ Y đang ngồi trong phòng bệnh đều hít sâu một hơi.
"Đây chính là sư phụ của sát thủ đầng cấp nhất Đông Á tên Huyết Lang kia sao? Đáng sợ thật đầy! Chi nghe giọng của ông ta thôi mà tôi cũng có cảm giác sởn hết cả da gå vì sợ"
Sắc mặt Bạch Tuấn Sơn tái mét lại, nhìn guơngmặt xấu xỉ của Huyết Tổ trên TV mà ông ta cũng cảm thấy ron hết cả da gà.
Không chỉ mỗi ông ta, mà Bạch To Y và Thẩm Ngọc Trân ngối cạnh cũng tái mặt đi, ai cũng nhin Huyết Tổ với ánh mắt hoàng sa.
Nhưng chẳng ai để ý rằng sau khi nghe thấy giọng của người tên Huyết Tổ đó, cả người Lâm Thiệu Huy lại sững phần lại, ánh mắt anh lộ rõ về bất ngờ.
"Giọng nói này.."
Lâm Thiệu Huy chợt nhận ra, dù gương mặt của Huyết Tổ rất xa lạ, nhưng giọng nói đó lại cực kỳ quen thuộc đối với anh.
Sau đó, Huyết Tổ trên TV lại nói tiếp:
"Ngoài ra, tôi nghe nói là có con sâu, con kiến gì đó tên là Lãnh Ngạo Thiên và Hạ Lan Sơn cũng muốn khiêu chiến tôi?"
*Xin lỗi, Huyết Tổ tôi đây không bao giờ ra tay giết hạng người vô danh.
Thiết Huyết bất tử, có ta vô địch! Khà khà, ngày mai gặp!"
"Xoạt!"
Nghe đến câu nói: Thiết Huyết bất tử có ta võ dịch kia xong, Lâm Thiệu Huy cảm thấy như có tiếng gì đó nổ đoàng trong đấu mình, rồi sau đó anh ngắn ra"Là...!là ông ta u?"
Gương mặt Lâm Thiệu Huy lộ rõ vẻ kích động, Trong đấu anh lóe lên những hình ảnh rất oai hùng, tráng lệ.
Đó là một người đàn ông hơn ba mươi tuổi, cao lớn vạm vỡ, đứng sừng sững đó:
Thiết Huyết!
Trung thành!
Lúc Lâm Thiệu Huy được mười mấy tuổi, anh đã giết một nhân vật lớn ở quốc tế rồi leo lên