"Được rồi, mau ăn cây cỏ Ma Quỷ này đi.” Huyết Tổ mỉm cười, không kể chuyện nữa.
Huyết Lang nghe lời ông ta, gật đầu, nhận lấy cây thuốc rồi lập tức cho vào miệng nhai rồi nuốt,
Thảo dược bị nhai nát ra, nước của nó từ từ chày xuống dạ dày của Huyết Lang.
Ngay sau đó, Huyết Lang cảm thấy có gì đó mát lạnh xông từ dạ dày về phía đan điển, điện cuồng đâm vào đó.
"Á!"
Đau!
Lúc này Huyết Lang chi cảm thấy đan điển của minh như bị đào ra, cơn đau khiến anh ta gào lên thảm thiết, mổ hôi lạnh túa ra từ trán anh ta, không ngừng nhỏ giọt.
Chẳng mấy chốc, lưng anh ta đã bị mồ hôi thấm ướt đẫm.Thấy cảnh này, Huyết Tố cũng không ngạc nhiên lắm:
"Cổ chịu đi, đây là tác dung của cỏ Ma Quý, nó đang tử chữa đan điển của con đấy."
Nghe xong câu này, Huyết Lang dang dau đến mức sắp ngất đi, bỗng tinh táo lại.
Anh ta vội vàng khoanh chân dưới đất, yên lặng điều khiến nội lực của mình, từ từ tập trung về phía dan điển.
Thời gian từ từ trôi đi.
Một phút.
Nửa tiếng.
Một tiếng.
Đúng ba tiếng đồng hồ sau, cả người Huyết Lang đã ướt sũng, giống như vừa được vớt từ dưới nước lên.
Nhưng điều đáng sợ là khí thế trên người anh ta bắt đấu lớn lên rất nhanh.
Khí thế và sức mạnh của anh ta cũng đã mạnh gấp mấy lần so với cấp tông sư trước kia.
"Sắp đột phá rối à?"
Huyết Tổ vui về mim cười.
Ông ta vừa nói xong thì có tiếng gì đó vỡ vụn vanglên từ chỗ đan điền của Huyết Lang.
"Phul"
Trong vòng bán kính mấy mét liên xung quanh anh ta có một cơn gió lốc nổi lên, tất cả các loại hoa cỏ đã bị thổi rạp hết đi.
Huyết Lang mờ choàng mắt.
"Con."
Ánh mắt Huyết Lang còn hơi ngư ngác, anh ta đặt tay lên bụng, vẻ mặt tràn đầy về vui sướng, kích động:
"Đan điển của con đã lành lại rồi! Hơn nữa thực lực cũng tăng lên thì phải? Bây giờ con là cấp đại tông sư rồi!"
Ào ào..
Nếu người bình thường nghe được thì kiểu gì cũng sẽ hoàng sợ.
Để có thể vượt qua