Mãnh Long Ngủ Quên

Đại Tông Sư Làm Kẻ Hèn Nhát


trước sau


Các nhân vật lớn bảy giờ cảm như hến.
Gần như trong nhảy mắt, tất cả âm thanh ồn ào trong cả sân vận động bống im bặt, im lặng đến mức cây kim rơi xuống cũng có thể nghe được.
Cho đến lúc này.
Lãnh Ngạo Thiên mới hài lòng gật gật đầu, sau đó tiếp tục nói: "Hom nay, tôi với anh Sơn đến đây là vì trừ hại cho An
Nam!" "Chắc hắn mọi người cũng biết, cái tên Huyết Tổ, nổi tiếng hung ác lấy lừng, rất nhiều ké mạnh võ đạo chết trong tay ông ta, loại người này, chúng ta phải tiêu diệt!"
Lời nói của Lãnh Ngao Thiên oai phong lẫm liệt.
Khiến cho các nhân vật lớn trong chốc lát sục sôi bầu nhiệt huyết, một loạt reo hò lên.

Không chỉ dừng lại ở đây.
Lãnh Ngạo Thiên tiếp tục nói: "Còn nữa, thành phố Nam Giang mới xuất hiện một đại tông sư, nhưng mà hai chúng tôi chưa từng gặp qua người này, cũng không biết người này có thực sự như lời đôn hay không!" "Nhung mà điều chắc chân duy nhất, đó là vị đại tông sư Lâm kia, chúng tôi trông chờ không nối nüa rõi!"
Xuyt!
Nghe thấy lời này, các nhân vật lớn ở xung quanh liên xuyt một tiếng động trời với “Đại tông sư Lâm..
Trên khuôn mặt của mỗi nhân vật lớn, đều xuất hiện sự khinh thường sâu sắc, "Kẻ hẻn nhát!"
Đặc biệt vào cái lúc này, không biết là ai hét lên một tiếng “Kẻ hèn nhát", ngay sau đó, giống như viên đá quăng xuống mặt hồ phảng lặng, lập tức gây nên cơn sóng dữ dội.

"Đại tông sư Lâm, kẻ hèn nhát!" “Đại tông sư Lâm, kẻ hèn nhát!"
Các nhân vật lớn tôn kính Lãnh Ngạo Thiên, lúc này ai cũng hưởng ứng sôi nổi, những tiếng hò hét thau trời vang dội trong sân vận động.

Gần như trong lòng tất cá mọi người đã gán cho "Đại tông sư Lâm" thần bị đó một nhãn hiệu là kẻ hèn nhát.

Và khi nhìn thấy cảnh tượng này.
Lãnh Ngạo Thiên với Hạ Lan Sơn bất giác nhin nhau, khóe miệng của hai người hiện lên nụ cười hài lòng.
Đây chính là kết quả mà bọn họ muốn,
Ở Nam Lộc chi có thể có hai vi đại tông su cao quý, đó là hai Lãnh Ngạo Thiên ông ta với Hạ Lan Sơn.
Còn về đại tông sư Lâm?
Chỉ sẽ trở thành một trò cười, không hơn được.

Lúc này, những tiếng "kẻ hèn nhát" động trời ngày càng vang dội trong sân vận động,
Sau đó Hạ Lan Sơn

xua tay một cái.
Thì tiếng hò hét vang dội đó mới từ từ lắng xuống.

Hạ Lan Son sải bước đi ra.
Hơi thở của đại tông sư cuốn cuộn dâng trào trên người ông ta, giống như một tà khí ma quỷ, lộ ra một sự áp bức đảng sợ khiến gan dạ người ta run rẩy.

Ông ta nhìn đám đông, thu nam đấm lại, vung tay hồ lớn: "Hôm nay, trừ ma bảo vệ đạo! Chém giết Huyết Tổ!"
Am!

Theo sau lời nói của Hạ Lan Sơn là tiếng hét đinh tai nhức óc.
Tiếng hò hét của các nhân vật lớn trong sân vận động lại vang lên một lần nữa.
Tất cả các nhân vật lớn của Nam Lộc dưới sự động viên tinh thần của hai vị đại tông sư, ai này cũng đều kích động phấn khich đó cá mặt, và cũng từ từ giơ cánh tay lên mà hò hét.

"Chêm giết Huyết Tố!" "Chém giết Huyết Tố!" "Chém giết Huyết Tố!"
Lúc này, trong mắt của những nhân vật lớn ở Nam Lộc đó, dường như Huyết Tổ trở thành một thủ săn vậy.

Chỉ cần ông ta đến thì nhất định phải chết.

Hò hét đong trời, tuyên truyền giác ngộ
Thế nhưng chính vào lúc này.
Vù..
Trong cả sân vận động chốc lát lại noi một con gió lớn lên.
Một cơn gió lớn lạnh lẽo và u ám, gần như thối qua một nơi nào đó thì đều khiến cho tiếng hò hét ở nơi đó của các nhân vật lớn Nam Lộc bông im bặt.

Mọi người đều không kim chế được mà rùng minh một cái.

"Chém giết sư phụ của tôi?" "Chỉ dựa vào các người sao?"
Cái gì?
Khi cơn gió lớn cuồn cuộn lướt qua, cho đến lúc này mọi người mới phát hiện ở giữa khán đài sân vận động đã có thêm hai bóng người,
Một già một trẻ
Chính là sát thủ Huyết Lang, cùng với...!Ác Ma Huyết
TO.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện