Khi nhìn thấy chiếc xe Lamborghini sắp đuổi kịp đuôi xe của mình!
Gương mặt xinh đẹp của Bạch Tố Y trở nên vô cùng khó coi, mồ hôi lập
tức đổ đầy người:
"Làm sao bây giờ? Nghe nói kỹ thuật đua xe của tên Từ Bạch Đình kia
luôn đạt
hạng nhất, nhất định chúng ta sẽ không chạy thoát được đâu!"
Nhưng Lâm Thiệu Huy chỉ liếc nhìn gương chiếu hậu, khóe miệng lập tức nở một nụ cười khinh thường:
"Ngồi cho chắc!"
Chỉ vẻn vẹn ba chữ nhưng lại khiến Bạch Tổ Y khẽ giật mình.
Cái gì?
Trong lúc cô còn chưa hiểu rõ chuyện gì xảy ra thì chỉ thấy Lâm Thiệu
Huy giẫm chân ga hết cỡ.
Brừm!
Thân xe Mercedes Benz rung chuyển, động cơ phát ra tiếng nổ nặng nề, tựa như một con thú dữ điên cuồng, đột ngột tăng tốc độ.
Không chỉ thế, điều khiến Bạch Tố Y cảm thấy ngạc nhiên hơn cả là tốc
độ xe tăng từ tám mươi lên một trăm hai mươi, sau đó lên một trăm bốn mươi,
một trăm tám mươi, hai trăm...
Phải biết đây chính là đường cái nằm trong trung tâm thành phố.
Xung quanh có rất nhiều xe cộ qua lại, tốc độ lên tới một trăm hai mươi
đã là cực kỳ nguy hiểm.
Nhưng bây giờ, cả chiếc xe Mercedes Benz vẫn lao như bay trên đường,
1/9
13:19
(Mãnh long ngủ quên))
hết chiếc xe này đến chiếc xe khác bị bỏ lại phía sau.
Điều đáng sợ hơn nữa là Lâm Thiệu Huy đang điều khiển chiếc xe
Mercedes
Benz, hết vòng tay lái sang trái rồi lại vòng sang phải, sau đó tăng tốc rồi
lại rẽ ngoặt...
Tựa như một con cá bơi thoăn thoắt, không ngừng phi như bay, hoành
hành trong dòng xe cộ đông đúc.
Ý thức của Bạch Tố Y đều trở nên mơ hồ.
Cô chỉ cảm thấy dường như cơ thể của mình đang bay, có một ảo giác như đang bay trên mây.
Nhưng không chỉ có cô ấy cảm thấy như vậy! Đám Từ Bạch Đình đang đuổi theo phía sau cũng hoàn toàn mơ hồ.
Bởi vì bọn họ phát hiện ra rằng chiếc Lamborghini của bọn họ không
ngừng
tăng tốc, vậy mà khoảng cách giữa họ với chiếc xe Mercedes Benz đang chạy băng băng phía trước lại càng ngày càng xa.
Năm mươi mét! Một trăm mét! Hai trăm mét!
Trên thực tế, chiếc xe Mercedes Benz phóng nhanh như chớp giữa những phương tiện giao thông khác trong dòng xe đông đúc, khiến tất cả mọi người đang lưu thông trên đường đều cảm thấy kinh hãi.
"Anh Bạch Đình, nhanh lên! Đuổi theo nó đi! Đừng để thằng đó chạy mất!" Trương Thái Sơn đổ mồ hôi nhễ nhại.
Nếu thua dưới tay tên ăn hại bị bỏ đi kia, như vậy hai chủ lực trong Câu lạc bộ Siêu Tốc Độ là bọn họ sẽ mất hết mặt mũi, trở thành trò cười trong miệng của tất cả mọi người.
Tí tách! Tí tách!
Từng giọt mồ hôi lớn như hạt đậu chảy xuống từ trán Từ Bạch Đình.
Anh ta đã phát huy hết toàn bộ khả năng của mình, giữ cho tốc độ của chiếc xe nằm trong khoảng một trăm năm mươi, nhưng cho dù như vậy, mỗi
khi có chiếc xe nào chạy sát qua vẫn khiến anh ta toát mồ hôi lạnh.
"Mẹ nó! Sao tên điên này có thể lái xe nhanh như vậy nhỉ? Quả thực là muốn chết đây mà!"
Mí mắt của Từ Bạch Đình giật giật, trên mặt tràn đầy vẻ không thể tin được.
Suy cho cùng thì bọn họ đang đua xe trong dòng xe cộ đông đúc, vô cùng thử thách tốc độ phản ứng của một người.
Ngay cả đối với một tay đua xe chuyên nghiệp thì cũng rất khó có thể lái xe vượt quá tốc độ một trăm tám mươi, nếu không cần thận thì rất có thể gây ra thiệt hại cả về người và xe.
Mà tên điên phía trước chắc chắn đã lái với tốc độ trên hai trăm, đây quả thực...!quả thực chính là một con quái vật.
Nhưng trong lúc Từ Bạch Đình gần như đã tuyệt vọng, anh ta lại kinh ngạc khi phát hiện ra rằng tốc độ của chiếc xe Mercedes Benz phía trước đang giảm dần xuống.
"Anh Bạch Đình! Tên ăn hại kia xong đời rồi! Mau lên, đuổi kịp nó! Đâm chết bọn nó đi!"
Trương Thái Sơn mừng rỡ đến phát điên.
Mặc dù anh ta không hiểu vì sao Lâm Thiệu Huy phía trước lại giảm tốc độ xe xuống, nhưng chắc chắn đây là một cơ hội tốt nhất để hai người bọn họ giữ lại thể diện, dạy dỗ tên ăn hại kia.
"Được!" Từ Bạch Đình cũng vui mừng không kém.
Anh ta giẫm mạnh lên chân ga, chiếc xe Lamborghini lại phát ra một tiếng gầm vang trời, sau đó lao thẳng về phía trước!
Vào giờ phút này, trong chiếc Mercedes Benz phía trước, Bạch Tố Y cảm thấy trong lòng nóng như lửa đốt, cô ấy nói với Lâm Thiệu Huy bằng giọng điệu nũng nịu:
"Thiệu Huy, mau lái nhanh lên! Chúng ta sắp bị đuổi kịp rồi, anh đang làm cái gì vậy?"
Ý thức của Bạch Tố Y hoàn toàn rơi vào trạng thái phản ứng chậm.
Cô ấy phát hiện ra rằng Lâm Thiệu Huy lái xe càng dần càng chậm hơn.
Điều đáng sợ hơn chính là chiếc xe Lamborghini phía sau lại đụng mạnh vào chiếc xe Mercedes Benz với một lực vô cùng mạnh, khiến cô ấy càng bị dọa sợ đến nỗi mặt xám như tro!
Thôi xong! Trong lòng Bạch Tố Y đã hoàn toàn tuyệt vọng.
Cứ theo đà này của chiếc xe Lamborghini thì chỉ sợ là toàn bộ chiếc xe Mercedes Benz đều bị vỡ thành một đống sắt vụn, mà e rằng cả cô ấy và Lâm Thiệu Huy cũng không thoát khỏi tai họa.
Brừm!
Động cơ phía sau gầm lên, càng lúc càng gần, tựa như nó sắp đâm thẳng vào đuôi chiếc xe Mercedes Benz ngay lập tức.
"Đâm đi! Ha ha ha..."
Khóe miệng của hai người đám Từ Bạch Đình đều cười gắn lên, như thể bọn họ đã nhìn thấy cảnh tượng chiếc xe Mercedes Benz biến thành một đống sắt vụn.
Nhưng đúng lúc này!
Brừm!
Có một tiếng gầm vang lên, nụ cười trên khuôn mặt của hai người Từ Bạch Đình và Trương Thái Sơn đều lập tức đông cứng lại.
Bởi vì bọn họ nhìn thấy chiếc xe Mercedes Benz ở phía trước đột ngột di chuyển với một góc độ không thể tưởng tượng nổi.
Toàn bộ thân xe đều xoay
một góc chín mươi độ.
Chiếc xe Lamborghini đâm vào không trung.
Càng đáng sợ hơn chính là trong lúc di chuyển, chiếc xe Mercedes
đã đâm nhẹ vào phần đầu của chiếc xe Lamborghini.
đều
Benz
Chiếc xe Lamborghini như thể bị một chiếc xà beng đập phải, cả thân xe
bay lên không trung rồi đâm sầm vào bệ đá ở bên đường.
Rầm!
Tiếng va chạm vô cùng lớn vang lên, phần thân trước của chiếc xe Lamborghini lập tức bị lõm xuống.
Thân xe vỡ tan tành, các bộ phận linh kiện
đều bị văng tung tóe.
Cả chiếc xe Lamborghini biến thành một bãi sắt vụn.
Trên chiếc xe Mercedes Benz, ý thức của Bạch Tố Y đều hoàn toàn trở nên mơ màng.
Cô nhìn chiếc xe Lamborghini đã bị hỏng, tựa như không dám tin vào hai
mắt của mình.
Trong nháy mắt vừa rồi, cô còn tưởng rằng mình đã xong đời rồi.
Nhưng ngay
cả nằm mơ cô cũng không ngờ được rằng, Lâm Thiệu Huy lại đột nhiên điều khiển chiếc xe xoay tròn một góc chín mươi độ, như thể đang di chuyển ngay tại chỗ.
Thao tác này quả thực còn uyển chuyển và tuyệt vời hơn cả một tay đua chuyên nghiệp.
Trên thực tế, phía sau đuôi xe như thể vừa bị một chiếc xà beng đập mạnh một cái, khiến chiếc xe Lamborghini bay văng ra ngoài, càng khiến cô hoảng sợ đến nỗi rơi cả cằm.
Nhưng mà!
"Không được! Lâm Thiệu Huy, Từ Bạch Đình là cậu chủ của tập đoàn Minh Long, còn Trương Thái Sơn là con trai duy nhất của chủ tịch câu lạc bộ! Anh mà làm vậy với bọn họ, nhất định bọn họ sẽ trả thù đấy!"
Khi nghĩ đến điều này, khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Tổ Y lấp tức tái nhợt lại, trắng bệch như tờ giấy, trên gương mặt cô hiện rõ vẻ hoàng sợ.
Nhưng nghe cô nói như