Bà cụ mù vừa tới bên này đã nói với Lâm Thiệu
Huy:
"Chàng! Chàng trai trẻ, bà cụ già như tôi không biết phải cầm on cậu như thế nào, xin cậu nhận của tôi của một lạy!"
Bà cụ mù nói xong thì muốn quỳ xuống với Lâm Thiệu Huy!
Nhìn thấy cảnh này, Lâm Thiệu Huy vừa ngạc nhiên vừa hoàng sợ vội vàng đỡ lấy tay bà cụ ngăn cản lai:
"Bà di, bà không cần khách khí như vậy! Cái này là cháu tiện tay làm thôi!"
Gio phút này, trong lòng Lâm Thiệu Huy khi nhìn mà cụ bà mủ và Huân Nhi không nhịn được hiện lên lo lắng.
Dù sao một già một trẻ này người có tật bên mình, còn Huân Nhi thì còn quá nhỏ.
Cuộc sống sau này lại là một vấn đề rất lớn.
Dường như thấy được vẻ mặt của Lâm Thiệu Huy, Năm Sẹo bên cạnh lập tức kích động nói:
"Ngài Thiệu Huy cứ yên tâm, néu như ngồi yên tâm giao cho Năm Sẹo tôi! Như vậy xin để tôi chăm sóc cho bà cụ này và Huân Nhi!"
"Ngài yên tâm, chỉ cần có tôi ở đây thì không có ai dám bắt nạt mấy người họ đâu! Tôi sẽ cho Huân Nhi đi học tìm bác sĩ cho bà cụ!"
Ha?
Lời này vừa dứt thì cũng khiến cho hai mắt Lâm Thiệu Huy sáng lên.
Không sai!
Mặc dù người tên Năm Sẹo là thành viên trong thế giới ngắm nhưng Lâm Thiệu Huy nhìn ra được tấm lòng của ông ta cũng không có như vậy, giao Huân Nhi và bà cụ mù cho ông ta chăm sóc, Lâm Thiệu Huy tất nhiên sẽ yên tâm.
“Được!"
Nói xong!
Lâm Thiệu Huy lập tức ngồi xổm xuống nói với
Huân Nhi:
"Nhóc con, qua một đoạn thời gian nữa anh sẽchuẩn bị chút thuốc để chú đấu trọc này đưa em đến bệnh viên Trung Tây Van nha! Anh sẽ giúp em chữa lành vết sẹo trên mặt!"
Cái gì!
Nghe nói như vậy, Huân Nhi ngây ngắn cả người, Cô bé dường như là không thể tin vào tai mình: "Anh! trai, mặt của em có thể chữa khỏi thật sao?
Một hơi nước dâng lên tràn ngập trong mắt của
Huân Nhi.
Từ khi bị vết sẹo này, cô bé đã không còn là con nhóc ăn xin nữa mà là một người quái dị.
Cô bẻ đi tới chỗ này cũng bị người ta chế cười đùa cot,
Thậm chí vì thể mà cô bé còn hù cho Lâm Thiệu Huy sợ, không dám nhận nhau.
Còn nếu chữa khỏi.
.
Tí tách! Tí tách!
Nước mắt như những chuỗi trân châu thì nhau rồi xuống tử đôi mắt của Huân Nhi.
Lâm Thiệu Huy