Và sau khi nghe xong, khuôn mặt xinh xắn của Bạch Tổ Y tức giận từ trắng hóa thành đỏ, từ đỏ hóa thành tím.
Cho đến cuối cùng, nghiến răng nghiến lợi căm phẫn.
Am!
Bàn tay trắng trẻo như ngọc của cô vỗ mạnh lên bàn làm việc, vẻ mặt đấy tức giận:
“Làm sao có thể có loại cấm thú như vậy!"
"Một người vì một vụ thu mua cái sân nhỏ, không tiếc giết người, coi mạng người như con kiền! Một người vì tiền tài, coi người thân là kẻ cướp!"
"Đáng chết! Quả thực đáng chết!"
Bạch Tổ Y nói xong, ngực cô trập trùng lên xuống vi tức giận.
Sau đó quay đầu nhìn Lâm Thiệu Huy, trên gương mặt xinh đẹp hiện lên một tia áy náy:
"Em..
rất xin lỗi! Lâm Thiệu Huy, em không nênchỉ trích anh, anh làm rất đúng! Hon nữa, cho dủ anh để cho Năm Sẹo giết bọn họ, em cũng sẽ không phản doil
Bạch Tố Y hiển nhiên bị bùng nổ.
Mà nhìn bộ dạng tức giận của Bạch Tổ Y, rối lại nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô, nước mắt còn chưa kip lau, Lâm Thiệu Huy trong lòng không khôi hơi nóng lên, liên dem Bach Tố Y ôm vào trong lòng.
"Cảm ơn bà xã!"
Lâm Thiệu Huy nhẹ giọng nói bên tai Bạch T , khi hơi nóng truyền đến tai Bạch Tố Y, thân thể mềm mại của Bạch Tổ Y đột nhiên xụi lơ.
"Anh...!anh buông em ra, đây là văn phòng đó..."
Bạch Tổ Y chỉ cảm thấy mỗi lần bị Lâm Thiệu Huy ôm vào trong lòng, giống như mất đi sức lực, yếu ớt vô cùng.
Mà ngay khi cô ấy muốn vùng vẫy, Lâm Thiệu Huy khóe miệng cong lên, sau đó môi mấp máy, lập tức hôn lên môi Bạch Tổ Y.
Hu hu hu...
Đôi mắt đẹp của Bạch Tổ Y mở tròn xoe, đôi môi đỏ mọng bị Lâm Thiệu Huy chặn lại, chỉ cảm thấy một hội ngột ngạt, hít thờ không thông,Vô lực, mềm yếu, tan chảy, Bạch Tố Y giớ phút này hoàn toàn mê muội, thân thế hoàn toàn ý loạn tình mê, áp chặt trên người Lâm Thieu Huy,
Đặc biệt, khi lưới của Lâm Thiệu Huy mo ra hàm răng trắng của anh cùng chiếc lưỡi thơm tho của cô quân chặt lấy nhau, gắt gao dây dưa một chỗ.
Am!
Bạch Tổ Y chi cảm thấy cả đấu đều trống rỗng, suýt nữa choáng váng.
Đây là nụ hôn đầu