Chà!
Nghe giọng điệu của Diệp Ngôn, anh ta vốn di không đem Lâm Thiệu Huy đặt vào trong mắt.
Mà nghe xong câu này, cho dù anh ta là đệ tử của Trương Thiên Nhất nhưng cũng ngay lập tức dấy lên sự phẫn nộ cho mọi người xung quanh.
Chỉ là còn chưa đợi mọi người xung quanh bác bỏ.
Một bóng dáng bước ra: "Cậu hoàn toàn không đáng để thần y Lâm ra tay! Tiếp theo, tôi chấp nhận lời khiêu chiến của cậu!"
Hà?
Nghe đến những lời này, mọi người xung quanh đều sửng sốt, đến bây giờ bọn họ mới thấy một người nước ngoài bước ra từ trong đám bác sĩ.
Ông ta chính là người điên Mike!
Cha!
Nhin thấy Mike bước ra, bong nhiên đám bác sĩ không ngừng hoan hô sôi nổi.
"Viện trường thật giỏi, để cho tên nhóc này biết lợi hai di!" "Không sai! Cho dù cậu ta là đệ tử của thần y thi sao! Xúc phạm chủ tịch Thiệu Huy của chúng tôi là không được!" "Tên nhóc này, viện trưởng Mike của chúng tôi sẽ dạy cậu làm người!" ...
Rất nhiều bác sĩ từ nhiều bệnh viện như nhìn thấy hi vọng lấy lại mặt mũi, không ngừng rêu rao ầm ĩ.
Ngay cả Ông Cao khi nhìn thấy Mike bước ra cũng không khòi thở dài một hơi.
"Việc còn lại giao cho ông đó!" Ông Cao vỗ vỗ vai của Mike, sau đó bước về đám bác sĩ, chuẩn bị xem cuộc chiến.
Cho đến bây giờ.
Trong sân chỉ còn lại Diệp Ngôn và Mike.
"Người nước ngoài?"
Diệp Ngôn nhìn Mike tóc vàng mắt xanh, khỏe miệng không khỏi lộ ra một tia khinh thường: "Tôi đã nói từ lâu rói, bệnh viện này chính là một thử rác rudi, dám để một người nước ngoài làm viện trường, thật là làm mất hết mặt mũi của người An Nam chủng tôi!" "Nếu như tôi nhớ không lắm, chắc ông là bác sĩ Tây y người điên Mike, người đã tung hoành Nam Lộc chúng tôi vào khoảng thời gian trước?"
Mike, tất nhiên anh ta đã nghe qua cái tên này.
Vào khoàng thời gian đó, Mike đã làm khuynh đào giới y học Nam Lộc, gần như không ai có thể đánh bại, thẳng mười ba lần liên tiếp, hơn nữa còn nghiễn