Hà?
Nghe vậy, Bạch Tổ Y sửng sốt một chút, quay đầu lại nhìn, chot nhìn thấy ở ghế ngồi hạng nhất là một người thanh niên đẹp trai mặc tây trang, đi giày da.
"Anh...!anh là học trường Trương Viễn?"
Bạch Tổ Y sửng sốt một chút, mới kinh ngạc hỏi.
"Hahaha...!Không ngờ sau khi tốt nghiệp nhiều năm như vậy, nữ thần Bạch Tổ Y vẫn luôn nhớ đến anh là học trường!" Người thanh niên tên Trương Viễn cười đắc ý, trông vô cùng vui vẻ.
Bạch Tổ Y cũng vô cùng vui vẻ, lập tức quay đầu nói với Lâm Thiệu Huy và vợ chồng Bạch Tuần Sơn : “Lâm Thiệu Huy, ba mẹ, đây là chủ tịch hội sinh viên khi con còn học đại học, học trường Trương Viễn!" "Lúc còn đi học, anh ấy là người của trường chúng tôi.
Trước khi tốt nghiệp, anh ấy đã thành lập tập đoàn Trương Sinh! Năm ngoái, học trường Trương Viễn được vinh danh là một trong mười doanh nhân trẻ hàng đầu ở tỉnh Nam Lộc!"
Bạch Tổ Y nói đến đây, giọng điệu có phẩn ước
Mà sau khi nghe xong.
Trong lòng Trương Viễn càng vui mừng đến cực điểm, không ngờ Bạch Tổ Y là hoa khôi học đường vẫn chú ý đến tin tức của mình, thậm chí còn biết mình được mệnh danh là một trong mười doanh nhân trẻ hàng đầu vào năm ngoái.
Lúc này, Trương Viễn nhanh chóng đứng dậy bắt tay với Bạch Tuấn Sơn và Thầm Ngọc Trân: "Xin chào bác trai, bác gái! Bác trai, bác gái cứ gọi cháu là Trương Viễn!"
Đang nói chuyện, Trương Viễn không thể không nhìn Bạch Tổ Y với về ngưỡng mộ, và nói tiếp: "Lúc còn đi