Yên tĩnh...!
Khi lời này nói ra, toàn bộ sở cảnh sát rơi vào im lặng chết chóc.
Dù là Ngụy Phượng hay các viên cảnh sát xung quanh ông, miệng ai cũng mở to, mặt cứng đờ, không thể tin những gì mình nghe
Đặc biệt là Ngụy Phượng Hoàng.
Bum!
Ông chỉ cảm thấy có sét đánh lên người, cả người ngây dại.
Tưởng Huy?
Tứ đại Tướng quân của Việt Nam, người bí ẩn nhất và đáng sợ nhất -
Làm thế nào...!sao có thể chứ
Một giọt mồ hôi lạnh rơi xuống từ trán Ngụy Phượng Hoàng, sắc mặt ông tái nhợt như tờ càng nói với chiến Long Hồi "Hai vị có nham lần không? Tôi, sở cảnh sát của chúng tôi chỉ là một nơi bé nhỏ, tưởng Huy làm sao có thể ở chỗ chúng tôi “Ông...!chắc hẳn hai ông đã nhìn nhầm rồi
Trong lòng Ngụy Phượng Hoàng hoảng hốt.
Đó là một trong những gã khổng lồ quyền lực nhất của Việt Nam.
Người vĩ đại ấy xuất hiện ở Nam Lộc, ông là cảnh sát trưởng làm sao lại không biết.
Sẽ không
Tuyệt đối không
Ngụy Phượng Hoàng gào thét trong lòng, nỗi sợ hãi mơ hồ tràn ngập trong lòng.
Tuy nhiên, sau khi ông im lặng được vài giây.
Ngụy Phượng Hoàng nghe thấy tiếng náo động của các cảnh sát phía sau ông.
“Chết tiệt! Sao tên giết người ấy lại ở đây? Cậu ta chẳng phải đang bị đeo công và xích làm bằng hợp kim sao?" "Hừ, ai thả cậu ta ra, lỡ như chọc giận chiến thần Long Hồ, chẳng phải là tự mình tìm cái chết sao?" "Hết rồi, để một tên sát nhân vênh vào đi lại trong đồn cảnh sát.
Chúng ta xem như xong phim rồi!"
Lúc này, nhìn cảnh sát trong đòn đều làm ra về mặt khó tin.
Ngụy Phượng Hoàng cảm thấy da đầu tê dại.
Tên giết người?
Chẳng lẽ là Lâm Thiệu Huy
Chết tiệt, đồ khốn này làm sao có thể bước ra khỏi phòng thẩm vấn, là ai đã thả ra?
Suy nghĩ về điều này.
Ngụy Phượng Hoàng