Tên khốn kiếp!
Thằng nhóc!
Khi Lâm Sở nghe được lời nói của thanh niên, bàn tay định hất cánh tay của Tư Mã Yên Nhi lập tức khựng lại, ánh mắt lóe lên một tia sắc lạnh.
Và Tư Mã Yên Nhi nhận ra sự tức giận trên khuôn mặt của Lâm Thiệu Huy, cô nhìn chằm chằm vào thanh niên, hét lớn: "Hoàng Phủ Hiên, súc miệng đi! Anh mới mà thằng nhóc, anh mới là tên khốn kiếp!"
Tư Mã Yên Nhi tràn đầy tức giận.
Cô siết chặt tay thành nắm đấm, nếu thanh niên đối diện còn dám ăn nói thô lỗ, nhất định cô sẽ đập cho anh ta một trận tơi bời.
"Em..."
Gương mặt của Hoàng Phủ Hiện trở nên âm u.
Cậu ta không ngờ Tư Mã Yên Nhì sẽ bảo vệ Lâm Thiệu Huy
Nhưng khi anh thấy Tư Mã Yên Nhi thực sự tức giận, câu chỉ có thể nén lửa giận trong lòng xuống: “Được rồi, Yên Nhi Vậy em nói cho anh biết, người này là ai? Sao em lại gần gũi anh ta đến vậy?"
Lúc này.
Ảnh mắt của Hoàng Phủ Hiện đầy ghen tị.
Cậu và Tư Mã Yên Nhi đã bên nhau từ khi cả hai còn là đứa trẻ, thậm chí trong mắt mọi người, họ còn là một cặp trời sinh, xứng đôi vừa lửa.
Tuy nhiên, Tư Mã Yên Nhi đã từ chối tình cảm của cậu hết lần này đến lần khác.
Và bây giờ, cậu không thể ngờ.
Cậu theo đuổi Tư Mã Yên Nhi nhiều năm như vậy, còn chưa được đụng vào bàn tay của cô, vậy mà cô làm nắm tay một kẻ mạt hạng thế kia.
Đã thế
Khi Hoàng Phủ Hiên nhìn thấy Lâm Thiệu Huy ăn mặc bình thường, cầm theo giò rau, ăn mặc như nội trợ gia đình, cậu tức đến nổ phổi.
Cảm nhận được sự tức giận của Hoàng Phủ Hiền,
Tư Mã Yên Nh khẽ cười.
Cô dùng bàn tay ngọc của mình ôm lấy cánh tay của Lâm Thiệu Huy, gần như áp cả người cô vào vai anh, rồi nói: “Hoàng Phủ Hiên, để tôi nói cho anh biết, tôi đã có bạn trai rồi!" "Anh ấy là bạn trai của tôi!”
Bum!
Nghe được lời này, đôi mắt của Hoàng Phủ Hiến dò di.
"Không...!anh không tin! Yên Nhi, em