Phía nam thành phố Nam Giang.
Lúc bình thường thì nơi này rất hoang tàn vắng vẻ, nhưng hôm nay nó đã được che phủ bằng một hàng lều màu xanh lá cây.
Đây là nơi đóng quân của quân đoàn Bạch Hổ.
Mỗi một quân sĩ được trang bị đầy đủ vũ khí hạng nặng đang đứng lấp đầy cả các lối vào doanh trại.
Đôi mắt sắc bén nhìn xung quanh như hổ sói, như thể nếu có một cơn gió nào thổi lay ngọn có thì sẽ bị giết ngay tại chỗ.
Và vào lúc này.
Ở trung tâm của doanh trại.
Hàng chục bóng người đang đứng ở đó,
Mỗi người này đều khoác trên mình bộ quân phục, dáng người cao lớn, có huy chương đeo rất ngay ngăn chỉnh tế.
Hầu hết tất cả đều là các chiến tướng một sao và hai sao.
Đặc biệt là trước mặt hơn mười chiến tướng mạnh mẽ này là một người trẻ tuổi nhưng hung dữ như hổ sói, dĩ nhiên là chiến tướng ba sao.
Anh ta là sĩ quan cao nhất của quân đoàn Bach Ho-Bach Ho.
“Người tới chưa?" Bạch Hổ có khuôn mặt chữ điền, lông mày rậm và đôi mắt to, đôi mắt lóe lên, toát ra khí thế sát ý kinh khủng và mạnh mẽ.
Khi nghe thấy điều này thì một chiến tướng hai sao lập tức chắp tay và nói: "Sếp, tên Lâm Thiệu Huy đã bị bắt đang trên đường đến!" "Còn đảm khiên chiến kia cách chúng ta khoảng một cây sốt"
Một câu nói khiến sát khí trên người Bạch Hổ càng ngày càng mạnh, anh ta liềm khóe miệng khô khốc, giống như đã thủ tìm được con mồi, hơi thở khiến người khác hoảng sợ: "Khà khà...!tốt! Tốt lắm!" "Tên Lâm Thiệu Huy đúng là to gan lớn mật, gây ra tổn thất nặng nề cho nhà họ Bạch, và hôm nay là lúc lấy lại vinh quang cho nhà họ Bạch!"
Nói đến đây, Bạch Hổ dừng lại một lát, một nét dứt khoát hiện lên trên khuôn mặt cương nghị của anh ta: "Ngoài ra, điều quan trọng nhất là đám khiêu chiến kia dám đặt chân lên đất Nam Giang của tôi, đến thách thức quân đoàn Bạch hổ của chúng ta, giết chết hết! Lấy lại thanh danh cho đất nước chúng ta."
Nghe thấy điều này, hàng chục chiến tướng một sao hal sao đứng bên cạnh, cùng đội quân Bạch Hổ gần một nghìn người, tất cả đều sôi trào.
Từng người một giơ tay và gầm lên: "Giết!" "Giết!" "Giết!"
Có vẻ như trong mắt những người lính kiên cường này, Lâm Thiệu Huy đã giết hại nhà họ Bạch nên đáng chết, đảm khiêu chiến kia gây hãn với đất nước mình, càng đáng chết