Không một tiếng động chẳng khác gì yên lặng như tời
Cả hội trường nháy mắt im bặt!
Mọi người chỉ cảm thấy cổ họng của mình bị bóp chặt, bọn họ không có cách nào lên tiếng, thậm chí một số người gần như không thở nổi!
Mỗi một lỗ chân lông khắp cả người bọn họ đều đang điên cuồng run rẩy!
Trong lòng rung động tựa như sóng thần ập đến
Lúc này bọn họ hoàn toàn không thể tin vào lỗ tại và mắt của mình!
Huyết chủ lại đi quỳ xuống trước mặt
Lâm Thiệu Huy tôn xưng anh là vua Huyết Ngục?
Đây là ảo giác sao?
Rõ ràng tên vô dụng đó đi ở rể nhà người ta, sao có thể là vua Huyết Ngục?
Nhất định là lầm rồi!
Mà Hoàng Phủ Hiền và Tư Mã Thiên Quang thấy thế thì lúc này như sắp điên loạn!
Vua Huyết Ngục là Lâm Thiệu Huy?
Điều này sao có thể?
Tin tức này giống như sấm sét giữa trời quang đánh cho bọn họ tỉnh cơn mơ ngay tại chỗ!
Cái tên bị bọn họ coi là đồ vô dụng và tùy ý sỉ nhục lại là vua của chục triệu vị vua sao?
Ông trời đang chơi đùa bọn họ à!
Không phải bọn họ tới tham gia buổi đấu giá này là vì nịnh bợ cuồng thần Huyết Ngục và lấy lòng vua Huyết Ngục sao?
Mà hôm nay Huyết chủ lại nói cho bọn họ biết Lâm Thiệu Huy chính là vua Huyết Ngục?
Tuyệt đối không thể có khả năng này!
Sắc mặt Hoàng Phủ Hiên và Tư Mã Thiên
Quang đều cực kỳ âm trầm! Bọn họ đều không thể tiếp nhận sự thật tên Lâm Thiệu Huy vô dụng này là vua Huyết
Ngục.
Chắc chắn là Huyết chủ đã bị lừa!
Đúng rồi, là cái hình xăm đó, chắc chắn Huyết chủ bị hình xăm trên người Lâm Thiệu Huy lừa nên mới phải lầm anh chính là vua Huyết Ngục!
Lúc này Hoàng Phủ Hiên nói với vẻ căm hận: "Huyết chủ, anh bị lừa rồi, tên kia hoàn toàn không phải là vua Huyết Ngục, anh ta là kẻ giả mạo! Hình xăm trên người anh ta cũng là giả! Anh mau giết chết anh ta đi!" "Vua Huyết Ngục sao có thể là kẻ vô dụng như cậu ta chứ? Cậu ta dám giả mạo vua Huyết Ngục, Lâm Thiệu Huy, cậu đúng là...!đáng chết mà!"
Tư Mã Thiên Quang cũng gào lên ác liệt, anh ta không có cách nào tiếp nhận tín ngưỡng của mình lại là một tên đi ở rể nhà người ta.
Giả mạo!
Đúng, chắc chắn là giả mạo!
Nhất thời mọi người cũng như chợt hiểu ra, trong mắt hiện ra vẻ giận dữ, khóe miệng càng cười âm u.
Đường đường vua Huyết Ngục mà lại đi