Mạnh Mẽ Công Thủ

Ba Lần Phá Bóng


trước sau



Nhiếp Xuyên siết chặt nắm đấm.

Bởi vì cú slam dunk này của Raven, khí thế của KSU tăng mạnh.

Tiền phong hàng ngoài Ashley nhanh chóng dẫn bóng cắt vào phần sân của DK, Raven đã trực sẵn ở dưới giỏ.

Thể năng của anh ta vô cùng mạnh mẽ, đẩy cả Black Mount ra phía vòng ngoài.

Nhiếp Xuyên vội đi lên phòng thủ, Ashley làm một động tác giả ở dưới chân, biên độ dao động của thân thể vô cùng lớn, tầm mắt khán giả gần như không thể theo kịp động tác của cậu ta.

Nhưng cho dù bước chân bên dưới linh hoạt lại nhanh chóng như vậy, Nhiếp Xuyên vẫn có thể bám sát theo.

Ashley có ảo giác như, Nhiếp Xuyên giống như một cái chốt kẹt trên người mình, làm thể nào cũng không bỏ xuống được.

Ngay trong nháy mắt khi cậu ta nỗ lực đột phá, khán giả chỉ thấy bóng tay Nhiếp Xuyên loáng qua một cái, bóng trong tay Ashley đã bị Nhiếp Xuyên mang đi, cậu lập tức quay người, trong thoáng chốc mọi việc đều nghịch chuyển.

Tốc độ của Nhiếp Xuyên vô cùng nhanh, cảm xúc của khán giả cũng bị cậu mang theo, thế nhưng Nhiếp Xuyên lại hoàn toàn không cảm giác được, cậu chỉ biết mình nhất định phải dùng tốc độ nhanh nhất để lên giỏ, bằng không chẳng mấy chốc cậu sẽ bị Raven tăng tốc vượt qua.

"Năng lực cướp bóng cùng tốc độ của Nhiếp Xuyên đã trở thành lợi khí khi cậu ấy chơi ở vị trí tiền phong hàng ngoài." Robert có kinh nghiệm nhiều năm thi đấu cho NBA lên tiếng cảm thán.

Pha chặn bóng vừa rồi quá đặc sắc, rất nhiều người chỉ cảm thấy thân thủ của Nhiếp Xuyên rất xuất sắc, nhưng lại không thấy rõ rốt cuộc là cậu làm như thế nào.

Mà Raven đã dùng tốc độ kinh người không ai sánh bằng của mình đuổi theo, từ phần sân của DK cho đến vạch ba điểm, Raven giống như một con báo hoa đang truy cản con mồi.


Nhiếp Xuyên đã đi tới dưới giỏ, giơ tay muốn lên rổ.

"Cẩn thận ——" Tiếng hô của Carlo truyền đến.

Nhiếp Xuyên có thể cảm nhận được rõ ràng sự rung động của không khí phía sau mình, cậu nghiến răng, liếc nhìn lại, thấy bóng dáng của Raven.

Anh ta nhanh quá!
Nhiếp Xuyên đang muốn thu tay về đổi động tác lên rổ, Ewing cũng lao tới truy cản.

Nhưng lúc đó Raven đã áp sát phía sau của Nhiếp Xuyên, dùng tay chém bóng xuông.

"Ồ——" Khán giả đồng loạt thốt lên.

Trai tim của Nhiếp Xuyên dường như cũng bị bổ làm đôi, bóng trong tay đã bị phá.

Raven tiếp đất, lập tức vươn tay cướp bóng lại, sau đó mạnh mẽ phản công.

Nhiếp Xuyên không chút do dự, lập tức đuổi theo, cậu liều mạng lao đi, nhưng trước khi tới được khu vực ba giây đã bị tiền phong hàng ngoài của KSU là Ashley lần thứ hai cản lại, chỉ có thể trơ mắt nhìn Raven xông qua hàng phòng ngự của Ewing và Chuck, cùng Carlo đối đầu.

Nhiếp Xuyên lắc vai một cái rồi nhanh chóng tăng tốc, nhưng Ashley vẫn cứ luôn chắn được mặt cậu, Nhiếp Xuyên đột ngột dừng động tác, bước một bước thăm dò, liều mạng đập nồi dìm thuyền lắc vai trong phạm vi lớn, cuối cùng cũng vượt qua được Ashley.

Mà Carlo thì đang dựa vào sự linh hoạt của bản thân phối hợp với Black Mount cùng nhau ngăn cản Raven, không cho anh tiếp cận giỏ.

Nhưng Raven cũng không phải kiểu người dễ đối phó, ngay trước khi Nhiếp Xuyên kịp đuổi tới, anh ta dùng một động tác giả đánh lừa, khiến Carlo và Black Mount thiếu chút nữa dã va phải nhau, sau đó vòng về phía bên kia.

Nhiếp Xuyên chạy tới, cậu cứ nghĩ Raven sẽ chạy đến thẳng dưới giỏ, nhưng anh ta lại trực tiếp ném rổ!
Nhiếp Xuyên dốc hết sức lực nhảy lên chặn lại, Black Mount và Carlo cũng đuổi theo, nhưng vẫn chậm một bước, bóng chạm vào thành rổ, nảy lên.

Raven dường như đã sớm đoán được cú ném này của mình sẽ không thành công, vừa buông tay đã lập tức xông về phía trước, trước khi Black Mount cùng Carlo kịp đạt đến độ cao lớn nhất, lại bất thình lình nhảy lên, chụp bóng vào rổ, một chuỗi động tác liền mạch dứt khoát.

Khán giả điên cuồng hò hét.

Nhiếp Xuyên nhíu mày.

Nếu Raven vẫn luôn duy trì được tốc độ cao như vậy, cậu thực hoài nghi không biết có mấy người có thể đuổi kịp?
Mà ở trên khán đài, Owen nheo mắt nói: "Raven Harvey đang đề phòng Nhiếp Xuyên."
"Đề phòng Nhiếp Xuyên? Có đến mức ấy không? Nếu muốn nói về việc đảm nhận vị trí tấn công, đây là lần đầu tiên của Nhiếp Xuyên mà." Đồng đội Thomas không hiểu lắm, hỏi lại.

"Bởi vì cậu ta biết tốc độ cùng khả năng phòng ngự của Nhiếp Xuyên, cho nên nếu cậu ta chờ đến gần giỏ mới ra tay, rất có khả năng trong quá trình đó sẽ để Nhiếp Xuyên cướp bóng thành công, cho nên cậu ta mới trực tiếp ném rổ.

Nếu thành công có thể ghi điểm cho đội mình, còn nếu không thành, cậu ta vẫn có thể dẫn Carlo và Black Mount dẫn dắt ra khỏi khu vực dưới giỏ, sau đó có thể tiếp bóng trên không, thực hiện một cú Off the Backboard*." Owen phân tích.

* Off the Backboard là một kiểu dunk phổ biến trong đó người ném bóng nảy ra khỏi rổ, sau đó bắt nó trong không trung và thực hiện cú đập bóng.

"Hóa ra là vậy..." Thomas gật đầu, "Nhưng cho dù có phải do kiêng kỵ Nhiếp Xuyên hay không, Raven cũng phải có bản lĩnh thực sự thì mới có thể thực hiện cú Off the Backboard thành công được."
"Ừm." Owen gật gật đầu.

Mà Ben đang đứng dựa vào lan can thì lại dùng cùi chỏ huých Ceston một cái: "Anh còn cảm thấy trận đấu này không có gì hay để xem không?"
Ceston nghiêng đầu cười cười: "Cậu nhóc tóc đen kia quả thực so với tưởng tượng của anh thì giỏi hơn nhiều.


Chỉ có điều, DK muốn thắng được KSU vẫn là quá khó."
"Tại sao?"
"Để duy trì được tốc độ tương đương như Raven Harvey, nhất định phải có sức bền và thể năng ngang bằng cậu ta.

Cậu nhóc kia vẫn thiếu một chút."
Sau khi trận đấu vừa mở màn được mười phút, tình thế giữa hai đội đã nghiêng hẳn về một phía, thần kinh Nhiếp Xuyên căng ra, tựa như có thể nổ tung bất cứ lúc nào.

Hậu vệ ghi điểm của KSU lấy được bóng, Ewing nhanh chóng ra tay, quấy nhiễu không cho đối phương ném rổ, Black Mount thì cùng trung phong của đối phương tranh bóng bật bảng, Black Mount thành công đoạt được bóng, thực hiện một đường chuyền dài cho Chuck, muốn tổ chức một pha tấn công nhanh.

Nhưng bóng chưa đến được tay Chuck đã bị Raven cướp đi.

Khán giả đồng loạt phát ra tiếng cảm thán, Nhiếp Xuyên vừa truy đuổi Raven vừa phải tìm cách cắt đuôi Ashley đang phòng thủ mình, áp lực từ cả hai phía, khiến Nhiếp Xuyên cảm thấy còn mệt mỏi hơn phải đột kích gấp mấy lần.

Nếu Reese ở đây, cậu chỉ cần chuyên tâm kiểm soát bóng là tốt rồi...!
Nhiếp Xuyên vô thức nhìn về phía Reese ở ngoài sân.

Một giây đó,

cậu cảm giác như suy nghĩ trong lòng mình dường như đã bị Reese nhìn thấu, một loại sức mạnh vô hình đè ép lên trái tim Nhiếp Xuyên, khiến cậu xấu hổ kinh khủng.

Sao có thể mãi dựa dẫm vào Reese như vậy chứ?
Đây không chỉ là trận đấu của riêng mình Nhiếp Xuyên cậu, mà là trận đấu của cả cậu và Reese.

Nếu không thể phá tan rào cản trước mặt, vậy bọn họ sẽ không còn đường để đi nữa!
Nhiếp Xuyên xoay xoay cổ tay một chút, trận đấu vẫn đang tiếp tục, Carlo bám sát theo Raven, cố gắng tạo áp lực cho đối phương.

Nhiếp Xuyên vượt qua Ashley, từ giữa khoảng trống nhận bóng do Chuck chuyền đến, cậu tăng tốc, trôi chảy vượt qua hàng phòng ngự của hậu vệ dẫn bóng và hậu vệ ghi điểm của KSU, lập tức tấn công về phía giỏ của đối phương.

Mình phải nhanh hơn, phải càng nhanh hơn nữa, nếu không sẽ bị Raven đuổi kịp!
Nhiếp Xuyên cắn chặt răng, dốc hết tốc lực lao lên phía trước, Carlo muốn thay Nhiếp Xuyên chặn lại Raven, nhưng lại bị đối phương nhanh chóng cắt đuôi.

Nhiếp Xuyên đi tới dưới giỏ, trong nháy mắt khi cậu đưa bóng lên rổ, trung phong của đối phương đã nhảy lên ngăn cản.

Chiều cao của cậu ta vốn đã cao hơn Nhiếp Xuyên rất nhiều, áp lực tạo nên rất lớn.

Nhưng Nhiếp Xuyên vẫn hết sức bình tĩnh, động tác đưa bóng ra không chút do dự, người cậu nghiêng đi, tránh được cánh tay của đối phương, mắt thấy đã sắp đưa bóng vào rổ thành công.

Ngay khi Robert còn đang cảm thán thời gian dừng trên không của Nhiếp Xuyên thật dài, thì lại nghe "Rầm ——" một tiếng, pha bóng này đã bị Raven mạnh mẽ chém xuống.

"Ôi...!Trời ạ..." Trên khán đài, Relvin bụm tay che kín mặt mình.

Pha bóng này, vô luận là tốc độ hay là kỹ thuật Nhiếp Xuyên đều đã phát huy đến trình độ cao nhất, nhưng vẫn không tài nào vượt qua được Raven.

Ở cách đó không xa, Carlo cũng lộ ra vẻ mặt tiếc nuối, nhanh chóng quay về phòng thủ.

"Tốc độ của Raven quá nhanh, tuy Nhiếp Xuyên cũng rất cố gắng tránh không đụng độ với cậu ta ở dưới giỏ, nhưng từ khu vực ba giây cho đến dưới giỏ, đây vẫn trở thành khu vực chặn phá bóng của Raven." Huấn luyện viên Gordon mím chặt môi, "Tiền phong hàng ngoài Ashley của bọn họ quả thực trở thành chướng ngại vật rất lớn cho Nhiếp Xuyên.

Hơn nữa Raven vẫn luôn nắm nhịp điệu trận đấu trong tay...!Thầy đang nghĩ, có nên để Peter đảm nhiệm vị trí tiền phong hàng ngoài, để Nhiếp Xuyên quay về làm hậu vệ dẫn bóng..."
"Không cần đâu." Reese hờ hững mở miệng.


"Trò có chắc không?" Huấn luyện viên Gordon nhướng mày, "Nhiếp Xuyên đã bị Raven phá bóng hai lần rồi.

Nếu để có thêm lần thứ ba, vậy sẽ khiến tinh thần của trò ấy rất áp lực.

Thầy nghĩ đây cũng là mục đích của Raven.

Chẳng lẽ chúng ta không nên tránh để xảy ra kết quả như vậy à?"
"Tránh né không thể thay đổi được hiện thực." Ánh mắt Reese trước sau vẫn đuổi theo thân ảnh của Nhiếp Xuyên trên sân, "Hơn nữa càng gây áp lực cho cậu ấy, sức bật lại của cậu ấy sẽ càng lớn hơn."
Đúng lúc đó, Nhiếp Xuyên lấy được bóng, cắt đến dưới giỏ của KSU, cảm xúc của khán giả cũng bị mang theo.

Bình luận viên Ingrid kích động nói: "Không biết lần này cậu ấy có thể ghi điểm không?"
Nhiếp Xuyên thực hiện tư thế ném, vô cùng thành thạo, tiêu chuẩn, Ashley xông lên muốn cản lại, Nhiếp Xuyên lại đột ngột thu bóng về, hạ thấp người lướt qua bên cạnh cậu ta, sau đó mặt đối mặt với Raven.

Lần này cậu đưa bóng chuyền sang cho Carlo, thế nhưng Raven không chạy theo phòng thủ Carlo mà vẫn gắt gao theo sát Nhiếp Xuyên.

Trước có Raven, sau có Ashley, Nhiếp Xuyên thật sự có loại kích động, thôi thúc cậu hất bay hai người này đi.

Carlo chuyền bóng cho Ewing, Ewing bị kèm quá chặt không thể ném rổ, lại đưa bóng sang cho Black Mount, Black Mount nhận bóng, đang muốn úp rổ thì lại suýt chút nữa bị trung phong của KSU phá bóng.

Ngay trong nháy mắt kia, Nhiếp Xuyên không hề suy nghĩ gì, nhanh chóng thực hiện một động tác giả, vượt qua Raven, sau khi Black Mount thu bóng về lập tức chuyền sang cho cậu, Nhiếp Xuyên đón bóng nhảy lên lấy đà!
Mình nhất định phải ghi bàn!
Raven quả nhiên chạy theo truy cản, lực bật nhảy của anh ta hết sức kinh người, Nhiếp Xuyên nghiêng người đi, xoay cổ tay lại, mắt thấy cú Skyhook sẽ vào rổ rồi, mà bóng còn chưa kịp rời khỏi tay Nhiếp Xuyên, đã bị Raven đánh rớt ngay tại thời khắc cuối cùng.

Khán giả ồ lên tiếc nuối.

Một giây đó, nước mắt của Nhiếp Xuyên đã muốn rơi xuống.

Tư thế tiếp đất của cậu không chuẩn, thiếu chút nữa đã ngã ngồi xuống.

Ashley đón được bóng, nhanh chóng cắt về phần sân của DK, chuyền bóng sang cho hậu vệ ghi điểm của đội mình, đối phương ném rổ, kéo chênh lệch điểm giữa hai đội lên hai chữ số!
Hiệp đầu tiên của trận đấu đã kết thúc.

Nhiếp Xuyên há miệng thở hổn hển.

Người cậu uể oải như vừa chơi xong cả một trận chứ không phải chỉ có mỗi một hiệp.

"Mặc dù DK đang thua KSU mười một điểm, nhưng không biết tại sao, trận thi đấu ngày hôm nay khiến tôi có cảm giác rất chất lượng." Espenson bình luận.

"Biểu hiện của Nhiếp Xuyên khi chơi ở vị trí tiền phong hàng ngoài cũng khá xuất sắc, nếu KSU không có Raven, tôi dám đảm bảo trong hiệp đầu tiên cậu ấy sẽ ghi được ít nhất là mười lăm điểm.".



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện