Trong nháy mắt khi Reese vừa nhận được bóng, nhóm fan của DK lập tức sôi trào, anh dứt khoát cắt đến dưới giỏ, độ cao khi nhảy lên lấy đà khiến mọi người không nhịn được muốn gào thét.
Nhiếp Xuyên lộ ra vẻ vui mừng, xem ra chấn thương lần trước hoàn toàn không ảnh hưởng đến trạng thái của Reese, trái lại còn khiến anh chơi càng thêm bùng nổ.
Nhưng năng lực ứng biến dưới giỏ của trung phong CBU rất mạnh, cậu ta lấy đà bật mạnh lên, trong tiếng hô hào cổ vũ cùng tiếng hét của khán giả trên sân, cú nhảy này cũng vang dội không kém, cho dù không thể nào phá được bóng của Reese, cũng có thể gây áp lực cho anh.
Nhưng Reese vẫn rất bình tĩnh, thu bóng lại, thân thể cong lại như một cánh cung.
Nhiếp Xuyên sao có thể quên được, động tác layup ngược giữa này là cậu học được của Reese đó!
Ngay khoảnh khắc đó, Reese đổi bóng sang tay trái, một lần nữa muốn lên rổ.
Một bóng người nhanh như cắt lao về phía giỏ, lúc nhảy lấy đà, lực bộc phát không hề kém Reese chút nào, mạnh mẽ đập trái bóng trong tay Reese xuống.
Khắp sân là tiếng hô kinh ngạc của khán giả!
Ngay cả Nhiếp Xuyên cũng đớ ra.
Là Owen Whishaw.
Wright bám sát theo anh ta, bóng vừa được chém xuống đã lập tức đón lấy.
Trên khán đài, Relvin mỉm cười: "Xem ra Reese muốn ở trong năm phút cuối trận khiến CBU ăn mệt như năm ngoái là chuyện không có khả năng lắm."
Nhiếp Xuyên theo sát phía sau Wright, trái tim Wright như thắt lại.
Cậu ta biết tốc độ của Nhiếp Xuyên rất nhanh, có thể truy cản cả Raven nổi tiếng với tốc độ cao số một số hai trong các cầu thủ tham gia giải.
Nhưng khi Wright bắt đầu chạy, cảm giác Nhiếp Xuyên cách mình càng lúc càng gần, loại áp lực đó thực khó dùng lời để diễn tả.
So với lần đấu tập trước đó, người này giống như đã hoàn toàn thay da đổi thịt rồi vậy, Wright nghiến chặt răng, không tài nào cắt đuôi Nhiếp Xuyên được.
Nhiếp Xuyên hạ thấp người, muốn ra tay cướp bóng.
Nhưng dù sao Wright cũng là lão tướng có kinh nghiệm sa trường phong phú, cậu ta nghiêng người, chỉ lo tránh tay của Nhiếp Xuyên, trong nháy mắt sắp mất trọng tâm ngã xuống, đã thành công đưa bóng sang cho tiền phong hàng ngoài Christen.
Christen cũng giống Nhiếp Xuyên, đều là năm đầu tiên tham gia NCAA, nhưng khác là, trong giới bóng rổ trung học, Christen vốn đã rất nổi tiếng.
Đường chuyền của cậu ta rất linh hoạt, dùng hai động tác giả liên tiếp vượt qua Carlo, thẳng đến dưới giỏ, nhảy lên thật cao.
Lực bật nhảy kia trông như dưới chân có lắp thêm lò xo vậy, Nhiếp Xuyên đang chạy tới cũng không khỏi ngước mặt lên nhìn.
Reese đã chạy về dưới giỏ, nếu nói đến khả năng bật nhảy, Reese mặc dù nhảy lấy đà muốn hơn đối phương, nhưng vẫn thành công che chắn kín Christen, càng không cần nói đến Black Mount cũng đồng thời nhảy lên lúc đó, quả thực phải nói là kín không kẽ hở, Christen tuyệt đối không có cơ hội thành công ghi điểm.
Nhưng ngay trong nháy mắt khi độ cao của Black Mount giảm xuống, Christen lại thu bóng về, đổi tay, sau đó chụp bóng về phía rổ của DK.
Reese dựa vào năng lực dừng trên không mạnh mẽ của mình, nghiêng người sang, muốn phá bóng ra khỏi tay Christen, thời khắc đó Christen không khỏi kinh ngạc, cậu ta biết khả năng khống chế thân thể trên không của Reese trong NCAA chính là huyền thoại, ngày hôm nay được trực tiếp cảm nhận, cậu ta mới biết nó đáng sợ như thế nào.
Ngay trong giây phút nguy cấp đó, Christen chuyền bóng, mà Owen đã sớm đến tiếp ứng phía dưới giỏ.
Đối mặt với hàng phòng ngự cùng lúc của Ewing và Carlo, anh ta sử dụng động tác bước chạy Châu Âu trong một phạm vi lớn, đầu tiên là dẫn bóng vòng qua Ewing, sau đó cùi chỏ chếch lên trên tránh được Carlo, nhảy lấy đà lên rổ!
Ngay khi mọi người đều cho là pha bóng này nhất định sẽ thành công, thì một bóng người từ bên cánh trái của Owen cũng nhảy lên, độ cao kia khiến ngay cả Owen cũng phải kinh ngạc, khí thế mạnh mẽ ập đến trong nháy mắt làm Owen còn tưởng đó là Reese, nhưng lúc quay lại đối diện với ánh mắt của đối phương, anh ta mới phát hiện ra, hóa ra người tới là Nhiếp Xuyên!
Owen không thể không thu bóng về đổi sang tay khác, lợi dụng quán tính của thân thể luồn qua rổ, tránh được tay của Nhiếp Xuyên, sau đó móc ngược lại, khéo léo đưa bóng vào rổ.
Pha bóng này quả thực hết sức đặc sắc, cũng vô cùng thông minh, khán giả hoan hô rầm trời.
Ben thở ra một hơi, kéo kéo cổ áo của mình: "Oa, Owen Whishaw cũng thật là lợi hại!"
"Vậy sao?" Ceston cười cười, "Nếu anh mà là Owen, có lẽ đã bị dọa ra một thân mồ hôi lạnh."
"Há, tại sao?"
"Em còn nhớ trước khi nhảy lấy đà, Nhiếp Xuyên đang đứng ở chỗ nào không?" Ceston hỏi.
"Hình như là đang phòng thủ Wright..."
Từ chỗ của Wright, vòng qua phía sau Owen, đi tới bên cạnh, khống chế quán tính xoay người, sau đó nhanh chóng nhảy lấy đà, hơn nữa độ cao còn đạt đến trình độ có thể phá bóng trong tay Owen Whishaw, nếu là em, trên lưng mà còn không đổ mồ hôi lạnh thì chỉ có thể nói người như em không cảm giác được nguy cơ." Ceston chống cằm, nhìn Nhiếp Xuyên đang cướp bóng trong tay Wright, "Anh hình như cũng thấy thích thích cậu nhóc tóc đen này một chút rồi đấy."
Nhiếp Xuyên vừa mới cướp được bóng của Wright, quay người lại đã lập tức đối mặt với tiền phong hàng ngoài của CBU – Christen.
Năng lực của người này không thể khinh thường được, Nhiếp Xuyên liên tục thực hiện hai động tác giả đều không thế lừa đối phương, mãi đến khi cậu cảm thấy có người đi tới phía sau mình, mắt Nhiếp Xuyên vẫn nhìn chằm chằm vào Christen ở phía trước, nhưng lại đưa bóng chuyền về phía sau.
Trong mắt Christen hiện lên vẻ kinh ngạc, chỉ thấy Reese nhật được bóng xong là lập tức tăng tốc, dùng tốc độ cao nhất vọt qua phía bên trái của cậu ta.
"Trời ạ, đường chuyền vừa rồi thực sự quá nguy hiểm! Làm sao mà Nhiếp Xuyên biết người phía sau mình là Reese vậy?" Ben hoàn toàn không thể nào hiểu được.
"Bởi vì cậu ta đã quá quen với tiếng bước chạy của Reese." Ceston trả lời, "Anh cũng có thể nghe ra tiếng khi em chạy ở vạch ném ba điểm."
"A? Vậy sao em không nghe ra được?" Vừa nói ra câu này xong, Ben lập tức