Cố Dư Sinh hạ mi mắt nhìn bàn tay của Tần Chỉ Ái, nuốt tức giận vào trong, sau đó lại nắm lấy tay cô.
Trong phòng khách chỉ còn âm thanh của Lương Đậu Khấu đang kể lại về tình hình tiếp theo của bộ phim do cô ta đóng cho Cố lão gia nghe.
Cố Dư Sinh cảm thấy giọng nói của Lương Đậu Khấu cực kỳ phản cảm, nhíu nhíu mày, lại đưa tay lên xoa xoa huyệt thái dương, sau đó lại thả tay xuống, dư quang mắt hắn lại tinh nhìn bức hình trong tay hắn đang muốn đưa cho Cố lão gia xem.
Không phải hắn muốn đưa cho ông xem hình ảnh của Đậu Phộng Nhỏ sao? Còn ở đây mơ ngủ cái gì?
Trong lòng Cố Dư Sinh thầm nhổ nước bọt một câu, sau đó như nhớ đến cái gì, liền giơ hình lên trước mặt Tần Chỉ Ái, cũng không để ý Lương Đậu Khấu đang nói gì, liền nhỏ nhẹ nói với Tần Chỉ Ái: “Tiểu Ái, em xem, Bảo Bảo của chúng ta đẹp biết bao nhiêu, đây chính là hình chụp đầu tiên sau khi bé con thành hình, thật là một kỷ niệm ý nghĩa…
Cố Dư Sinh vừa nói vừa nhìn Cố lão gia một chút, hắn liền có cảm giác như Cố lão gia đang nhìn liếc về phía bức hình trên
tay mình, ban đầu là liếc nhanh, nhưng sau đó càng ngày càng nhìn lâu hơn… Chính xác là đang muốn xem chắt đích tôn nha…
Cố Dư Sinh cười thầm trong lòng, lại nói: “… Đợi đến lần kiểm tra sau chắc chắn ngũ quan sẽ rõ ràng hơn rồi, nhưng mà dù sao bây giờ chúng ta cũng đã có thể mơ hồ phân biệt được rồi…”
Cố lão gia ngồi một bên lại há miệng nhìn Cố Dư Sinh, giống như là rất muốn xem hình, lại nghĩ lúc nãy mình vừa mới làm lơ, nên lại không có mặt mũi đến hỏi, lại nhịn xuống.
Nhưng cả người ông rõ ràng là đang đứng ngồi không yên rồi.
Cố Dư Sinh tiếp tục thả thính, chỉ vào hình siêu âm trên tay mình mà nói như đúng rồi: “…Em xem, đây là cánh tay của Bảo Bảo, còn đây là chân, đây là đầu nè…”
“Ông đi vệ sinh một chút.” Cố lão gia lên tiếng, cắt ngang Lương Đậu Khấu, mang kính hoa, chống gậy đứng lên.
Lúc đi ngang qua chỗ Cố Dư Sinh và Tần Chỉ Ái, ông đi chậm hơn rất nhiều sau đó lại còn giả bộ mò đường đứng hẳn lại.
Truyện convert hay :
Đô Thị Tiên Tôn