Lúc đó nghe thấy câu này, Ngô Hạo cười cợt, trong lòng cũng cảm thấy thật sự không đáng.
Ngô Hạo vào quán bar, người bên trong rất ít, Tần Dĩ Nam ở đây, bởi vì Ngô Hạo tới đây khá nhiều lần cho nên hắn có ấn tượng với người này, còn gật đầu chào đối phương.
Ngô Hạo gọi rượu, là Tần Dĩ Nam đích thân đưa cho hắn, có thể là hắn thấy được tin tức về công ty của Ngô Hạo lúc để chai rượu xuống còn nói chúc mừng với Ngô Hạo.
Ngô Hạo nghe thấy hai chữ như vậy, cười toe toét, rót hai ly rượu, đưa một ly cho Tần Dĩ Nam: “Uống một ly chứ?”
Tần DĩNamkhông khách sáo, kéo ghế ngồi xuống đối diệnNgô Hạo,nhận ly rượu, nói “ Cảm ơn” xong, lại cụng ly với hắn, ngẩng đầu uống một hớp rượu.
Hai người không nói chuyện gì nhiều, lúc khách đến càng đông, lúc Tần Dĩ Nam muốn đứng dậy đi làm Ngô Hạo lại gọi hắn lại: “Ông chủ Tần, tôi có thể hỏi anh một vấn đề không?”
Tần DĩNamra dấu hiệu: “mời nói.”
Ngô Hạo uống một hớp rượu,đợi đến khi cảm giác cay cay đó trôi xuống bụng xong, mới ngẩng đầu lên nhìn Tần Dĩ Nam hỏi: “Anh vì vợ mà bỏ qua vinh hoa phú quý, anh có cảm thấy hối hận không?”
“Nếu như tôi vì vinh hoa phú quý mà mất đi cô ấy, tôi mới thật sự hối hận.” Tần DĩNamcười cợt, sao đó ra hiệu cho Ngô Hạo cứ tự nhiên, sau đó lại quay người đi hỏi vị khách khác muốn dùng gì.
Chỉ một câu nói đơn giản như vậy lại khiến Ngô Hạo dùng sức nắm lấy trái tim mình, đau đến nỗi hít vào một ngụm khí lạnh.
Vinh hoa phú quý? Một tình cảm chân thành cả đời?
Là hai loại tài sản xuất hiện cùng một lúc, như thiên địch của nhau, bạn sẽ chọn cái nào?
Ngô Hạo nghĩ, trên thế giới này, chắc chắn sẽ có rất nhiều người chọn như hắn, vinh hoa phú quý.
Hắn cũng tin rằng trên thế giới này những người lựa chọn vinh hoa phú quý, ban đầu lựa chọn vinh hoa phú quý là vì muốn cho người mình yêu một cuộc sống giàu sang sung sướng.
Nhưng là khi bạn có vinh hoa phú quý rồi, người mà bạn muốn dành vinh hoa phú quý cho họ
cũng đã không còn ở bên cạnh bạn nữa.
Ngô Hạo nghĩ đến đây, trong lòng lại cười khẽ vài tiếng, bưng ly rượu lên uống từng ngụm từng ngụm.
Lúc uống đến say khướt, điện thoại di động của Ngô Hạo lại vang lên, hắn từ từ lấy điện thoại ra khỏi túi, dùng sức mở to mắt hết mức có thể nhìn màn hình cũng không thể thấy ai gọi cho mình, đã mở miệng thì thầm: “Vợ à, Ôn Noãn, Ôn Noãn, vợ à…”
.......
Đầu dây bên kia Tưởng Tiêm Tiêm nghe thấy hắn hết vợ đến Ôn Noãn, khóe mắt lại tản một ánh sáng lạnh lùng từ khóe mắt.
-
Tối qua Hứa Ôn Noãn nằm mơ thấy Lục Bán Thành nên hôm nay khi đi làm tâm tình của mình cứ thấp thỏm bất an, lúc gần đến giờ tan ca, có một người đồng nghiệp khá thân với cô tên là Tiểu Cần rủ cô tối nay đi bar.
Tối qua Tiểu Cần rủ cô đi ăn tối cùng cô đã không đi rồi cho nên hôm nay cô không thể lại từ chối nữa, hơn nữa Hứa Ôn Noãn cũng cảm thấy mình cần phải đi để bản thân không nghĩ đến những chuyện khác nữa liền đồng ý.
Sau khi ăn cơm tối xong, hai người mới đi bar.
Lúc đó đã là chín giờ, trong quán bar cũng không có quá nhiều người, Hứa Ôn Noãn sợ buổi tối uống rượu sẽ đau bụng, chỉ uống một ly nước trái cây,TiểuCần gọi một chai bia, vừa uống vừa mắng bạn trai của cô ấy.
Tửu lượng của Tiểu Cần rất tốt, trên bàn từ trống rỗng đã có 6 chai bia.
So với lúc chín giờ, bây giờ trong quán bar có đông người hơn rất nhiều, trong sàn nhảy có không ít trai gái đang tụ họp bắt đầu nhảy múa.
Truyện convert hay :
Nghịch Thiên Chí Tôn