Laya im lặng nhìn lên màn hình thi đấu, mọi người ở bên cạnh thấy cô chăm chú vào nó nên cũng tò mò nhìn qua xem.
Lúc Aiden vừa thay xong bộ quần áo dành cho buổi biểu diễn và trở lại phòng thì thấy mọi người đều tập trung ở màn hình lớn trong phòng chờ.
Người đang thi dường như rất đặc biệt cho nên mọi người mới để ý đến như vậy, khiến cho Aiden không muốn tò mò cũng khó, nhất là khi Laya đang ngồi ở một bên, ngẩng đầu nhìn lên, rất chăm chú.
"Bài thi này..
không phải đã bị cấm sao?", một người nào đó trong đám người lên tiếng
"Anh ta biết đâu được đã được người nọ chấp thuận rồi sao?"
Laya nhìn qua bọn họ, lại nhìn lên Eli, còn có Gray, sau đó là nhìn đến Ivan.
Aiden cảm thấy có chút hụt hẫng trong lòng, chỉ yên lặng ở một bên nhìn Ivan đang xoa đầu Laya, tay kia lấy ra điện thoại, mà Gray cũng rất nhanh rời đi trong lúc đang nói chuyện với ai đó qua điện thoại.
Eli nhanh chóng rời đi cùng Olivia, động tác bất ngờ này của bọn họ khiến người chung quanh nhìn qua tò mò, lại chỉ thấy một cô gái ngoan ngoãn ngồi xem bài nhảy cạnh một người đàn ông đang nắm lấy tay cô, còn khẽ thì thầm gì đó bên tai cô.
Người kia đang nhảy chính là bài nhảy mà Olivia cùng Aiden đã vất vả luyện tập, hiện tại người kia trên sân cùng với bạn nhảy của mình thực hiện lại từng động tác một, ăn khớp, không một lỗi sai, mà biểu cảm của bọn họ cũng không khác xa mức tuyệt đối là mấy.
Có thể thấy được rõ ràng khi máy quay lia nhanh qua góc khán giả hay giám khảo, có người vẻ mặt tán thưởng, có người lại chau mày, đăm đăm nhìn theo từng động tác.
Nhưng dù sao đi nữa thì bài thi bị lộ, Olivia chỉ nhảy chuyên nghiệp mảng của cô và phần bài tập kia cũng là chính cô dành ra mấy năm tâm huyết tập theo, nhưng bây giờ lại không thể chính thức thực hiện nó.
Eli cùng Olivia đã rất nhanh đến bàn chuyện với giám khảo cùng người phụ trách, Gray có lẽ sẽ phải lộ diện đính chính lại bản quyền cùng sự tồn tại của Laya, mà Ivan đã điều người đi điều tra về việc người kia làm sao có được thông tin bài nhảy.
Chỉ có Laya ngồi ở đó, trong lòng ngổn ngang đối mặt với màn hình không biết bản thân nên làm gì
"Laya, em nhảy rất đẹp", Ivan dịu dàng nhìn cô, lại thủ thỉ bên tay cô, hôn nhẹ bên má người yêu, kiên nhẫn chờ Laya tròn xoe mắt nhìn đến mình: "Tôi biết một điều rằng, nhảy giỏi là một chuyện, biểu cảm tốt lại là chuyện khó hơn, nhưng khó nhất vẫn là tìm được một bạn nhảy ăn ý với mình"
Laya vẫn không hiểu, cô từ chối tin rằng Ivan sẽ cho cô nhảy với Aiden, mà cô cũng chẳng tin nổi vào bản thân của hiện tại.
Cô không muốn lại phá hủy một thứ gì đó nữa.
Chợt từ khóe mắt, cô thấy được dáng vẻ lẻ loi của Aiden đang đứng ở một bên nhìn về phía mình.
Aiden vốn nên tỏa sáng, vốn nên được mọi người vây quanh, nhận được tất cả áng sáng cùng sự ngưỡng mộ của mọi người.
Aiden không thể lại vì cô mà bị phá hủy.
Nỗi đau đó, một người chịu là đủ rồi.
Laya mím môi, cúi đầu, khẽ lắc: "Không được"
Ivan xoa đầu cô gái nhỏ, ôm cô vào lòng: "Có tôi ở đây, em chỉ cần một lần này, sống cho giấc mơ của mình là được.
Không phải em đã rất cố gắng rồi sao? , đã là một người thầy, em nên cho người học trò của mình một món quà tâm đắc nhất", Ivan nâng mặt Laya, muốn cô nhìn mình, thấy được sự dịu dàng, ân cần của anh, lại chạm nhẹ lên môi cô: "Tôi rất vinh hạnh khi lần đầu tiên được làm khán giả trực tiếp trong buổi diễn của em.
Rất là chờ mong".
Ivan đứng dậy, lại cúi người hôn nhẹ lên trán Laya, nhìn cô mỉm cười: "Cố lên, tôi biết em sẽ làm được".
Nói rồi Ivan rời đi, lướt qua Aiden, khẽ vỗ nhẹ lên vai anh: "Nhờ anh chăm sóc Laya một lúc"
Ivan rời đi không được bao lâu thì Gray đã đá cửa phòng bước vào cùng Eli và Olivia đánh vỡ giây phút tĩnh lặng chỉ có Laya và Aiden, hai người yên lặng nhìn đến đối phương, ở giữa lại là khoảng cách rộng lớn vô hình.
Eli nhanh đi đến, trong tay ôm gì đó, vươn tay kéo Aiden vẫn còn đang ngẩng người rời đi, mà Gray cùng Olivia cũng chạy đến Laya, nâng người dậy, hướng đến phòng thay đồ: "Laya, em cùng Aiden nhảy đi"
Laya tròn mắt giật mình, sau đó ngẩng ngơ nhìn Gray, rồi thật nhanh lắc đầu, vẫn còn lo lắng: "Không được, em không được..
vả lại, nếu lỡ như chân không có cảm giác"
"Nếu em đã không tin vào bản thân mình như vậy, thì ít nhất, em phải tin Aiden!", Laya không ngờ đến sự tình này, trong lòng vẫn không khỏi bàng hoàng, mà đầu cô lúc này, nữa chữ cũng không nghĩ được, máy móc để Gray giúp mình mặc trang phục.
Người trước gương này, còn có cô gái của rất lâu về trước khiến Laya ngỡ ngàng, tựa như có một thứ mơ hồ nào đó trỗi dậy từ sâu trong tâm hồn, trong cơ thể cô.
Gray lại mang Laya đến lối ra sân diễn.
Cô ngẩng ngơ nhìn đến sân khấu to lớn trước mặt mình, còn có ánh đèn cao áp kia, xung quanh là khán giả đang reo hò tên của Aiden, người giới thiệu vẫn không ngừng bài giới thiệu dài dòng của mình.
Mọi thứ tựa như một giấc mộng.
Gray ở bên cạnh, vẫn không dời đi ánh mắt khởi Laya, trong lòng buồn vui lẫn lộn, lại nhìn đến sân khấu trước mắt, áp lực là không nhỏ, nhưng nhiệt huyết, đam mê với từng bước nhảy đối với những thứ này, chỉ như một mồi lửa vào một đám cháy lớn.
Cô hít sâu, vươn tay, nhẹ chạm vào thắt lưng của em gái, đẩy nhẹ Laya, muốn cô tiến vào sân: "Buổi diễn của em, nên bắt đầu rồi"
Chợt đến lúc nhận ra, thì ra một mảnh nhạc như tôi, vốn nên thuộc về một cuốn phổ nhạc lớn, nơi những mảnh nhạc khác cùng một chỗ.
Thật vui, vì tôi có nơi để thuộc về .
Laya nhìn đến cổng vào sân diễn ở phía đối diện, cô thấy được Aiden, lại vì lực đẩy từ phía sau, bước chân cứ như vậy mơ hồ tiến đến, tiếng vỗ tay càng mạnh mẽ hơn.
Bài nhảy này, năm đó chỉ có một mình điên cuồng tập luyện, sau đó lại bởi vì tai nạn mà dang dở, hiện tại, bất quá đã có Aiden.
Gray nhìn Laya, khẽ thì thầm từ phía sau: "Nếu yêu ở hiện thực không thành, vậy thì yêu trong mộng cũng là an ủi rồi.
Em gái à, hồi ức tốt đẹp nhất, nên ghi nhớ rõ", cúi đầu nhìn vào tin nhắn được gởi từ Ivan lúc cô rời khỏi phòng chờ, thở dài: "Đến lúc rồi".
Laya bước ra giữa sân khấu với mặt nạ bí ẩn, cùng bộ áy trên trẳng đổ tím đậm ở cuối, duỗi chân nhẹ nhàng bước ra ở giữa sân đấu, đèn hạ, tiếng vỗ tay cũng lắng lại dần, nhường