Nếu lúc nãy Nguyên Sơ không kịp thu hồi một chưởng kia, lão sẽ chết ngay tại đây! Nghĩ như vậy lão càng túm chặt Dạ Trầm Uyên, vừa hiểm độc lại sợ hãi trừng mắt nhìn Nguyên Sơ."Rốt cuộc ngươi là loại quái vật gì!"Đúng rồi, chỉ có quái vật mới có thể vượt cấp giết người, chỉ có quái vật mới có thể không bị ảo cảnh khống chế, mà nhìn vẻ ngoài của Nguyên Sơ cũng chỉ là một đứa bé bảy tuổi! Nhưng một đứa bé bảy tuổi làm sao mà có thể làm được những chuyện này? Nàng nhất định là quái vật!"Quái vật Nguyên Sơ" đứng đối diện Chu Đạo Phu, địa lao lúc nãy đều bị nàng phá cho vỡ nát, nơi nơi đều tràn ngập ánh sáng từ bên trên rọi xuống.Thấy tay của Chu Đạo Phu ấn cổ Dạ Trầm Uyên càng chặt, đến mức xuất hiện cả tơ máu, đầu quả tim Nguyên Sơ thắt lại, khuôn mặt lạnh lùng nói: "Ngươi thả hắn ra, ta cho ngươi đi."Chu Đạo Phu lúc này nào dám thả người? Dạ Trầm Uyên chính là bùa hộ mệnh cuối cùng của lão, cho dù lão chết cũng không buông!"Không được! Bây giờ ngươi lập tức rời khỏi nơi này, rời khỏi Chu gia! Bằng không, ta sẽ lập tức giết hắn!"Các nữ nhân kia đều đã chạy mất, kế hoạch của lão chắc chắn sẽ bị bại lộ, lão không còn cách nào khác chỉ có thể kéo Dạ Trầm Uyên lại, sau đó nghĩ cách đổi hồn, chiếm lấy thân thể của Dạ Trầm Uyên, khiến cho tiểu tử này phải nhận lấy lửa giận của đám thế gia sắp đuổi đến đây!Nguyên Sơ thấy lão lúc này còn dám đánh chủ ý lên Dạ Trầm Uyên giận quá hóa cười!"Ngươi cho rằng làm như thế ngươi sẽ thoát được? Như vậy đi, ngươi buông hắn ra, ta cho ngươi một thần phù Thần Hành Thiên Lý thất phẩm đi được cả ngàn dặm, nếu ngươi không đồng ý, ta đây cũng sẽ không lui bước!"Dáng vẻ của nàng giống như không để Dạ Trầm Uyên vào mắt, giống như nói nếu Chu Đạo Phu không đồng ý giao dịch với nàng, nàng sẽ giết lão cùng Dạ Trầm Uyên.Chu Đạo Phu nhất thời không đoán được tính cách của Nguyên Sơ, càng không biết tiểu quái vật này có thật sự nhẫn tâm như vậy không? Nhưng mà suy bụng ta ra bụng người, lão cảm thấy nếu là lão, lão cũng sẽ làm như vậy, đệ tử gì đó, sau này còn có thể tìm lại, nhưng tha cho kẻ thù một mạng, sau này có thể sẽ mất nhiều hơn.Kỳ thật trong lòng Nguyên Sơ cũng rất bồn chồn, nàng nhìn Dạ Trầm Uyên có chút chột dạ, hắn sẽ không nghĩ là nàng không cần hắn chứ.Dạ Trầm Uyên lúc này không thể nói chuyện, hơn nữa lúc nãy hắn cũng không thể đi vào Thiên Châu, nhìn thấy Nguyên Sơ khẩn trương nhìn qua, hắn lập tức hiểu được ý của nàng, lại nhẹ nhàng nở nụ cười.Hắn nghiêm túc nhìn nàng, hắn rất tin tưởng nàng, tin rằng nàng sẽ không làm tổn thương hắn, cho nên, hắn không hề tỏ ra bộ dáng đau lòng, im lặng ở đó.Chi Đào Phu suy nghĩ một lát, cắn răng nói: "Được ta đổi với ngưoi!"Thần Hành phù thất phẩm, cũng đủ để lão chạy đến nơi không ai có thể tìm thấy!Nguyên Sơ cũng không dông dài, trực tiếp biến ra một đạo linh phù, trên mặt có hoa văn kim sắt, chứng minh nó là thứ không tầm thường!Thần phù bay về phía Chu Đạo Phu, theo lý nói thì Chu Đạo Phu phải giao Dạ Trầm Uyên ra, nhưng lúc này, trong mắt lão lại hiện lên một tia âm hiểm, lão dùng chút linh khí cuối cùng của mình, cầm phù chú trên tay, cười ha ha!"Muốn ta thả người? Nằm mơ đi! Tiểu tử này là của ta!"Lão làm như vậy muốn kéo Dạ Trầm Uyên đi theo?"Không được!" Nguyên Sơ hô một tiếng, vội vàng vươn tay ra, mà ngay lúc này, Chu Đạo Phu đã kích hoạt thần phù!Ngay sau đó, chỉ nghe "oanh" một cái, một tiếng nổ mạnh làm Chu Đạo Phu bị mất một bàn tay! Lão kêu thảm thiết ra tiếng, bởi vì tay kia của lão đã bị Dạ Trầm Uyên vừa phá kết giới chém đứt!"Như thế nào mà..
Như thế nào mà.." Chu Đạo Phu nhìn cánh tay bị đứt của mình, mặt xám như tro tàn, không thể tin nổi.Sư phụ có thể vượt cấp khiêu chiến, đệ tử cũng có thể phá kết giới giam giữ Nguyên Anh, rốt cuộc đây là đôi thầy trò biến thái gì?Nguyên Sơ lúc này không có thời gian mà