Tuyển thủ Nothing lại là người sợ vợ.
.
Người chơi đến đấu trường sa mạc trước thật sự có thể ngồi xuống nghỉ ngơi, thể lực và máu cũng có thể hồi phục một phần, thế nhưng mặt trời vẫn ở phía trên, ngoại trừ A Tuyết và Voi Quê, tất cả người chơi khác đều bị phơi nắng đến hoa mắt váng đầu.
Mặc dù không cạnh tranh thể lực, chỉ ngồi ở đây động não cũng sắp bị thiêu rồi.
Não của những người khác bị phơi nắng sắp trôi cả khối, Hứa Ấu Diên còn đội một cái mũ lông thỏ dày trên đầu, nóng kinh hồn. Song cũng nhờ Khai Khai ngăn ánh mặt trời chói chang giúp, nóng thì nóng, cô vẫn có thể chịu được.
Trong lúc đợi những người chơi phía sau vào bàn, Hứa Ấu Diên còn khoe mũ lông thỏ của mình với Thời Duyệt.
Tiếng thở của Khai Khai càng lúc càng gấp, mũi đỏ như dâu tây, nó lại nhảy từ trên đầu cô xuống.
Lập tức cảm nhận được ánh mặt trời gay gắt, Hứa Ấu Diên không thể tin được: "?!"
Khai Khai đứng trên bàn, cái tay ngắn cũn chải tai, lại lau mặt, rồi nằm xuống.
"Mày bị làm sao thế?" Hứa Ấu Diên chọc nó, "Không phải mày cứ nằm ì trên đầu tao không đi hả? Không phải cần mua cỏ thỏ cho mày ăn mới chịu xuống hả? Một nắm cỏ bán một trăm nghìn đồng tiền vàng, ăn xong chỉ có nửa xác suất sẽ xuống, bây giờ sao lại tự chạy? Mày nói đi xem nào!"
Khai Khai nhìn ngón tay Hứa Ấu Diên liên tục chọc vào phần cổ dày cộm lông của mình, nheo mắt lại, cắn.
Hứa Ấu Diên bị đau, lập tức rút tay về.
Lại còn cắn đau như vậy! Hứa Ấu Diên và Khai Khai nhìn nhau, khó có thể bình tĩnh được, mách Thời Duyệt:
"Nó cắn chị!"
Thời Duyệt cười sắp ngất, Hứa Ấu Diên nói:
"Em cũng cười quá thật rồi đấy..."
"Được rồi được rồi, em không cười." Thời Duyệt tóm gáy Khai Khai, Khai Khai hung hăng lại bị tỉnh ngủ.
Thời Duyệt xách nó lên, bế ngửa bốn chân giơ lên trời. Ban đầu nó còn muốn đạp Thời Duyệt, Thời Duyệt đọ sức với nó, dù Khai Khai đạp thế nào Thời Duyệt cũng không buông tay, Khai Khai nhanh chóng nhận ra sự chênh lệch sức mạnh giữa hai bên, chỉ có thể chịu thua nằm trong vòng tay của Thời Duyệt.
Thời Duyệt nhìn nó nói: "Người ta nói đùi thỏ không có tí mỡ nào, ngon miệng nhai thích, em còn chưa được ăn thử bao giờ. Hứa Ấu Diên, thùng giao hàng của chị có bán đồ làm bếp với bộ đồ ăn không? Em làm cho chị một nồi đùi thỏ kho được không?"
Cũng không biết Khai Khai có hiểu lời cô nói không, mắt vẫn không chuyển động.
"Xem này, lông ở bụng với móng vuốt bé đều dài thế này rồi, cắt tỉa trước đi. Hứa Ấu Diên, mua cho em cái kéo."
Hứa Ấu Diên đặt kéo vào tay cô, Thời Duyệt thật sự bắt đầu tỉa lông cho Khai Khai.
"Nhìn lông thỏ mềm chưa này, cảm giác rất thích." Thời Duyệt vừa tỉa vừa tiếp tục dọa Khai Khai, "Có đấu trường sa mạc rồi có phải cũng có đánh nhau ở vùng địa cực không? Hứa Ấu Diên chị nói xem chúng ta có cần chuẩn bị ít đồ chống lạnh không? Em thấy khăn quàng cổ lông thỏ được đấy."
Cái kéo sắc bén sượt qua cổ Khai Khai, phần da vận mệnh sau gáy bị xách, hai tay Khai Khai bỗng run rẩy, nó lắc lư giữa khoảng không một lúc lâu, phun ra hai viên phân.
Hứa Ấu Diên nói: "Được rồi, chỉ cần lập chút uy thôi, đừng dọa làm nó thấy nguy hiểm thật. Phun phân ra chúng ta lại phải dọn."
Sau buổi cắt tỉa và giáo dục, Khai Khai lần nữa trở lại trên đầu Hứa Ấu Diên, con thỏ có tinh thần hơn nhiều, Hứa Ấu Diên sờ bụng nó, cũng không thấy nó lại cắn.
"Em giỏi đấy." Hứa Ấu Diên khen, "Sao cái gì em cũng biết? Chúa ngang ngược cũng bị em trị thành dễ bảo."
"Đúng vậy." Thời Duyệt đắc ý, "Đều là tích lũy kinh nghiệm phong phú trong lúc kháng chiến trường kỳ với chị, đối phó với một con thỏ có gì khó? Ác điểu em còn trị cho dễ bảo được."
Ác điểu?!
Hứa Ấu Diên đang định nổi cáu, lại phát hiện ong trực tiếp bay vo ve đến trước mặt mình, dường như đang giới thiệu tuyển thủ, quay cận cảnh hai cô.
Đến đúng lúc lắm!
Tiếng của bình luận viên truyền đến từ ong trực tiếp, bình luận viên chúc mừng hai cô đã lọt vào top 50, hy vọng hai cô có thể giới thiệu vài điều bản thân, chia sẻ về những khó khăn trên đường đi.
Thời Duyệt đặc biệt vui vẻ nói chuyện với ong trực tiếp, cảm ơn ong trực tiếp đã cứu mạng cún của mình, chưa nói về mình đã giới thiệu đồng đội bên cạnh, khen ngợi Hứa Ấu Diên đủ kiểu, để bàn tay Hứa Ấu Diên đang đặt bên hông cô muốn véo mạnh một cái cũng không thể không biết ngại mà véo thật.
"...đúng không?" Thời Duyệt bỗng quay đầu cười hỏi Hứa Ấu Diên.
Hứa Ấu Diên căn bản không chú ý, không biết em hỏi gì, cũng không thể để lộ vẻ mặt bối rối trước ong trực tiếp, chỉ có thể ngượng nghịu nở nụ cười tương tự đồng ý với Thời Duyệt.
"Thì ra là thế." Bình luận viên nói qua ong trực tiếp, "Không nhận ra tuyển thủ Nothing dũng mãnh đạt được điểm cao lại là một người sợ vợ, bị vợ quản nghiêm, tương phản lớn ghê, thật bất ngờ thật bất ngờ."
Hứa Ấu Diên sững sờ, cô vừa nghe thấy gì?
Sợ vợ? Vợ quản nghiêm?
Hứa Ấu Diên nhìn sang Thời Duyệt, hy vọng Thời Duyệt có thể cho mình một lời giải thích.
Không thể tranh thủ nói lung tung trong lúc chị đang ngây người được chứ! Đây chính là phát sóng trực tiếp toàn thế giới! Đã có hơn 200 triệu người theo dõi trực tiếp, Thời Duyệt nói linh tinh gài bẫy cô trước 200 triệu người?
Tiếng cười lanh lảnh truyền ra từ ong trực tiếp: "Vậy hai bạn là người yêu thật sao?"
"Đúng thế." Thời Duyệt hào phóng nói, "Hơn nữa còn đính hôn rồi."
"Đính hôn? Chúc mừng chúc mừng! Ngày kết hôn hai bạn đừng quên thông báo cho mọi người đó! Chúc hai bạn có thể đạt được thành tích như ý trong trận đấu!"
"Cảm ơn." Thời Duyệt giống như cô dâu chiêu đãi khách mời trong lễ cưới, ôm eo Hứa Ấu Diên, ngọt ngào tiễn ong trực tiếp đi.
Ong trực tiếp vừa đi, Hứa Ấu Diên cười cứng nhắc theo em từ đầu đến cuối lập tức dùng ánh mắt hình dao nhọn gϊếŧ đến.
"Ui trời, nắng này, độc quá. Đầu này, choáng quá." Thời Duyệt lập tức đỡ trán, cả người loạng choạng.
"Em choáng thật hay sợ chị đánh em?"
"Cả hai."
Không ngờ Thời Duyệt lại rất thành thật, Hứa Ấu Diên muốn đánh em thật cũng không nỡ ra tay.
"Em chính là cố tình nói linh tinh ở đây."
"Đúng, em cố tình."
"Lần sau vẫn dám, đúng không?"
"Sao thế, chẳng lẽ chị không sợ vợ? Có phải chị lại không thích em nữa rồi?"
"Rồi rồi, giá trị thể lực sắp xuống vạch đỏ mà vẫn ở đây lảm nhảm, nhanh ngồi xuống nghỉ một lát đi, đã có 21 nhóm đến, trận đấu sắp bắt đầu rồi."
Hứa Ấu Diên muốn tìm đồ để che cái nắng chói chang, gần như lục tung thùng giao hàng, chỉ tìm được một chiếc ô nhỏ, khả năng che nắng hơi yếu, cũng hơn là không có.
Khi căng ô lên, ong trực tiếp phỏng vấn lần lượt theo thứ tự xếp hạng từ thấp đến cao đã đến trước bàn số 2, đang phỏng vấn A Tuyết và Voi Quê.
Thời Duyệt và Hứa Ấu Diên lập tức chú ý đến hai người nọ.
Không chỉ Hứa Ấu Diên và Thời Duyệt, tất cả mọi người ở đây đều tập trung vào hai cô ấy.
A Tuyết và Voi Quê vẫn luôn giữ vị trí dẫn đầu từ vòng loại, đoạt mọi ánh đèn sân khấu. Người xem phát sóng trực tiếp đều biết A Tuyết dũng mãnh thế nào, mặc vẻ ngoài đồng phục nữ sinh cấp ba rất cute, thế nhưng lại vung cưa điện thần đến gϊếŧ thần Phật ngăn gϊếŧ Phật, tương phản mạnh mẽ. Sang màn tiếp theo hai cô vô ý rơi xuống vị trí thứ 2, nhưng tất cả mọi người đều tin rằng vị trí số 1 hiện giờ chẳng qua là gặp may mà thôi, vua cuối cùng sẽ trở về ngai vàng.
Ong trực tiếp bắt lấy A Tuyết nhiệt tình đặt câu hỏi với cô ấy, thế nhưng A Tuyết vô cùng kiệm lời thậm chí hơi chất phác, mất một lúc lâu cũng không thể đào được mấy câu từ miệng của cô ấy.
"Thật ra chúng ta được thành tích như bây giờ cũng rất tốt." Hứa Ấu Diên vừa chào Thương Lộc và Diêm Dung ngồi sau bàn được đánh số "1", vừa thì thầm với Thời Duyệt, "Top 3 quá nổi bật cũng quá dễ gây thù."
"Em cũng không sợ gây thù." Thời Duyệt khẽ lắc cổ tay nói, "Bảo bối của em ăn đáng yêu để lớn lên, em thì khác, em ăn thù hận để lớn lên đấy."
Hứa Ấu Diên nhất thời không phản ứng kịp, đến khi nhận ra em lại vừa tỏ tình vừa buông lời cay độc, cô không khỏi "phì" cười một tiếng:
"Đúng là con đường lớn lên của thiếu nữ thiên tài rồi."
Hai người đang nói chuyện, chợt cảm nhận được ánh mắt nóng rực từ phía A Tuyết và Voi Quê chuyển đến mình.
"Gì thế?" Lúc này đến lượt Thời Duyệt không hiểu tình hình hiện tại.
Hứa Ấu Diên lại nghe được: "Vừa rồi ong trực tiếp hỏi Voi Quê cảm thấy ai là đối thủ lớn nhất của họ, sau đó Voi Quê quay sang nhìn chúng ta...không, là nhìn em."
Voi Quê thật sự đang nhìn chằm chằm Thời Duyệt.
Từ khi hai cô xuất hiện, ánh mắt của Voi Quê không hề rời khỏi Thời Duyệt.
"Em biết cô ấy?" Hứa Ấu Diên hỏi.
"Không phải chị nói ngụy trang của chị có thể bị rơi rồi sao." Thời Duyệt thản nhiên đón ánh mắt của Voi Quê và mọi người, hoàn toàn không có ý tránh né, "Chuyện tình của chúng ta được truyền rộng rãi, thân phận của Nothing bị lộ, vậy mọi người dùng đầu gối cũng biết đồng đội của Nothing là ai. Có vô số người coi N-COUNT là kình địch, số người hận em cũng không ít, em không nhớ được."
Hứa Ấu Diên nhớ khi vừa vào Phòng Bí Mật, Pháp Sư DL kia đã làm phiền cô trên Titanic ngay lập tức. Lẽ nào khi đó Pháp Sư DL đã nhận ra cô? Lúc đó vẻ ngoài đã bóp nặn của Hứa Ấu Diên vẫn khá giống ngoại hình thật của cô, có lẽ cô ta nhận ra cô nhờ vẻ ngoài...
Nhưng Chiến đội DL và Câu lạc bộ các bà cô nhà bên là quan hệ