Có lẽ Thời Duyệt hiểu lầm thật rồi.
.
"Cái gì, ngoài cửa có một kẻ kỳ quặc?"
Khi vẫn đang ở phòng gym, Hứa Ấu Diên nhận được điện thoại của Tiểu Ngữ, nghe cô ấy mô tả đã cảm thấy rất lạ, cô xuống khỏi xe đạp từ tính, lấy khăn lau mồ hôi: "Kẻ kỳ quặc thế nào, em nhìn thấy mặt mũi người đó không?"
"Em thấy được, người đó còn hỏi em đây có phải nhà của Hứa Ấu Diên không."
"Hả? Đối phương còn biết chị?"
"Giám đốc Hứa, có phải là cuối năm, tập đoàn trộm cắp cũng bắt đầu thăm dò để chạy thành tích?"
"Không đúng, muốn thăm dò cũng phải đến khu nhà giàu thăm dò, chạy đến nơi như ngoại ô phía Tây làm gì, tất cả mọi người đều nghèo, qua lại một chuyến có thể kiếm được bao nhiêu, chưa kể còn mệt." Hứa Ấu Diên tự hỏi liệu có phải là Thời Dã, Giang Uẩn? A Can? Hẳn là không phải. Mấy người này muốn đến nhất định sẽ nói trước một tiếng.
Đột nhiên nghĩ đến điều gì, Hứa Ấu Diên hỏi Đào Tiểu Ngữ: "Đối phương trông như thế nào? Khoảng bao nhiêu tuổi? Nam hay nữ?"
"Nữ, nhìn khá năng động và xinh đẹp, khoảng hơn hai mươi, không giống như người ở đây, xuất hiện ở đây cũng rất lạ. Đáng sợ nhất là cô ta còn hỏi em là ai."
Hai mắt Hứa Ấu Diên tối sầm, là Thời Duyệt không sai.
Tổ tông này sao lại chạy đến nhà mình?
Hứa Ấu Diên lau mồ hôi, lập tức chạy về nhà, khi về đến nhà, ngoài cửa đã không còn ai.
Sau khi vào nhà, Hứa Ấu Diên bảo Đào Tiểu Ngữ mô tả cụ thể ngoại hình của người kia. Theo mô tả của Đào Tiểu Ngữ, người kia rất đẹp cũng rất ác, có hai mắt một mũi một miệng, tả cũng như không.
Hứa Ấu Diên bức bối muốn xác nhận, bảo cô ấy vẽ lại người kia.
Thật bất ngờ, Đào Tiểu Ngữ là một họa sĩ có hồn, nét vẽ động lòng người, hoàn toàn vẽ ra một ET.
*ET - extraterrestrial: người ngoài hành tinh.
Thấy Hứa Ấu Diên vô cùng lo lắng, Đào Tiểu Ngữ như nhận ra mình đã nghĩ oan cho người khác:
"Giám đốc Hứa, người nọ là bạn chị thật ạ?"
Hứa Ấu Diên ngại ngùng cười: "Hẳn là em ấy, không ngờ em ấy sẽ chạy đến tận đây."
Đào Tiểu Ngữ thở dài: "Giám đốc Hứa, chị dặn bạn chị lần sau đừng đáng sợ như vậy được không? Em cảm thấy có vẻ cô ấy cũng không cố ý đến, hình như chỉ đi ngang qua đây, vô tình phát hiện nhà của chị."
Hứa Ấu Diên rất muốn nói với Đào Tiểu Ngữ, vô tình của Thời Duyệt có thể là cố tình, hoàn toàn không thể đoán được qua vẻ bề ngoài.
Tên oắt con này xuất quỷ nhập thần, cũng không biết hôm nay đến đây lại để làm gì.
Có phải chuyện ngày hôm qua làm em nghĩ nhiều?
Thời Duyệt nhìn có vẻ trưởng thành, tựa như không để bụng chuyện gì, nhưng thật ra là người rất nhạy cảm, Hứa Ấu Diên hiểu rõ.
Những chuyện nhỏ nhặt tối qua dễ dàng khiến Thời Duyệt suy nghĩ rất nhiều, còn luôn giữ ở trong lòng, hôm nay không biết vì sao lại đến Cư Hợp Uyển, nhìn thấy Đào Tiểu Ngữ...em sẽ nghĩ Đào Tiểu Ngữ là ai?
Hứa Ấu Diên hỏi: "Lúc hai người gặp nhau em đang làm gì?"
Đào Tiểu Ngữ: "Em vừa mới đi chợ về, đang xách giỏ đồ ăn chuẩn bị mở cửa."
Hứa Ấu Diên đỡ trán.
Xong rồi, lại là hình tượng ở nhà như thế, có lẽ Thời Duyệt hiểu lầm thật rồi.
Đào Tiểu Ngữ đi nấu cơm, Hứa Ấu Diên cầm điện thoại ngồi trên sô pha, hai má hóp lại, cảm giác tóc cũng sắp bạc trắng.
Sau buổi tối ngày hôm qua, Hứa Ấu Diên cảm thấy cả hai người nên cho nhau chút thời gian và không gian để bình tĩnh lại phần nào. Không nên bị ràng buộc bởi ham muốn phát triển quá nhanh.
Cô vốn định nói hai ngày tới tạm thời đừng liên lạc, có một số chuyện cô cũng muốn nghĩ kỹ lại.
Không ngờ vừa cắm flag dứt khoát, còn chưa được mười hai tiếng đồng hồ, cô đã ngồi ở đây bắt đầu nghĩ đến việc phải nhắn Wechat cho Thời Duyệt nói gì, phải dùng từ như thế nào.
Chuyện này thật không dễ dàng, Hứa Ấu Diên nghĩ thầm: Mình vẫn chưa nhìn thấy tận mắt, vẫn chưa xác định người Đào Tiểu Ngữ gặp ngoài cửa nhà là Thời Duyệt. Kể cả thật sự là Thời Duyệt, em cũng nhất định sẽ hiểu lầm sao?
Kể cả nếu em hiểu lầm, cho rằng Đào Tiểu Ngữ và mình có quan hệ thân mật, mình phải giải thích với em sao?
Giải thích quan hệ giữa mình và Đào Tiểu Ngữ bằng cách nói với em rằng người có chìa khóa nhà chị, đi mua thức ăn cho chị, thật ra không có quan hệ gì đặc biệt với chị, chỉ là trợ lý của chị mà thôi?
Nghe cứ như đang giải thích với người yêu rằng mình không hề ra ngoài lăng nhăng...
Điều đáng sợ hơn là, nếu người kia không phải Thời Duyệt, cô giải thích lung tung một trận sẽ càng lúng túng hơn có được không? Sẽ bị Thời Duyệt cười đến kiếp sau mất.
Tổng hợp tất cả lợi và hại, cuối cùng Hứa Ấu Diên quyết định không nhắn Wechat cho Thời Duyệt, cô muốn đăng một trạng thái lên vòng bạn bè, trong trạng thái sẽ làm như vô tình nói rõ quan hệ giữa mình và Đào Tiểu Ngữ.
Thời Duyệt có trong vòng bạn bè của cô, nếu quả thật hiểu lầm điều gì, vậy đợi đến khi em xem được trạng thái này sẽ biết sự thật. Nếu không hiểu lầm cũng không sao, em căn bản cũng sẽ không nhìn ra mục đích của trạng thái này.
Rất tốt, quyết định vậy thôi.
Mở vòng bạn bè đã lâu không để ý, lướt xem một lần, phát hiện không ít đồng nghiệp ở công ty cũ đều chặn hoặc xóa cô, vòng bạn bè thanh tịnh hơn rất nhiều.
Vòng bạn bè của Hứa Ấu Diên hiện trạng thái trong ba ngày gần nhất, mà cô đã không đăng gì lên đây gần một năm.
Dạo này cô vẫn luôn chìm đắm trong Phòng Bí Mật và phòng gym, không chỉ không cập nhật trạng thái của mình, mà cũng đã lâu không quan tâm đến trạng thái của bạn bè.
Trạng thái mới nhất là từ vợ cũ của cô, Tiểu An.
Dường như Tiểu An đang sống những ngày tháng ở nước ngoài rất tốt, hầu như mấy trạng thái mới nhất đều là của cô ấy, không phải ăn uống thì là chạy deadline, còn có ảnh từ buổi tụ tập cùng một nhóm chị em ngoại quốc.
Tiểu An đã nhuộm tóc thành màu vàng, nhìn có vẻ béo lên, khuôn mặt tròn trịa hơn.
Xem ra cô ấy đã thật sự được sống cuộc sống mình mong muốn, dù sao Hứa Ấu Diên cũng yên tâm phần nào.
"Tiểu Ngữ, nấu cơm xong chưa? Cần chị giúp không?" Hứa Ấu Diên hỏi.
Đào Tiểu Ngữ bê một bát salad ức gà và một đĩa các loại hạt lên: "Đợi em một lát, còn một món cá chưng, chị ngồi đợi là được rồi ạ."
"Được, cảm ơn em!"
Đến khi Đào Tiểu Ngữ bưng tất cả các món lên bàn, Hứa Ấu Diên chụp một bức ảnh cả bàn ăn, đăng lên vòng bạn bè trống trải.
"Hôm nay em trợ lý đến giúp dọn nhà nấu cơm, vất vả rồi! Cảm động! (mặc dù bữa cơm dinh dưỡng không dễ ăn cho lắm)"
Dưới hàng chữ là ảnh, cô vốn còn muốn chụp lén bóng lưng của Đào Tiểu Ngữ, sau đó ngẫm nghĩ lại thôi, chụp lén không hay.
Sau khi đăng lên, Hứa Ấu Diên vẫn luôn chờ đợi.
Khi cô mới dùng Phòng Bí Mật, Thời Duyệt luôn là người đầu tiên gửi lời mời cho cô, hẳn là trả lời trạng thái trong vòng bạn bè cũng sẽ không quá chậm.
Mười phút đồng hồ trôi qua, không thấy Thời Duyệt trả lời.
Hai mươi phút đồng hồ trôi qua, vẫn không thấy Thời Duyệt trả lời.
Nửa tiếng sau, Đào Tiểu Ngữ nói: "Giám đốc Hứa, chị có ăn nữa không? Em vẫn đang đợi để rửa bát."
"À...chị vẫn ăn."
Hứa Ấu Diên tùy tiện gắp cá ăn miếng được miếng không, tay không rời khỏi điện thoại.
Cuối cùng sau khi ăn hết đĩa cá, cô nhận được hai bình luận và bốn lượt thích.
Một bình luận đến từ Thương Lộc: "Sao nào? Em trợ lý chị gửi đến phục vụ cô rất tốt đúng không?"
Bình luận còn lại đến từ Giang Uẩn: "Được đấy chị Điểu, đúng là ăn như chim, ăn ngần đấy cũng đủ hả? Trước kia cậu từng ăn nhiều gấp ba bốn lần thế này. Khi nào thì tụ tập đây, tôi có tin vui muốn thông báo với các cậu."
Mấy lượt thích đều đến từ các bạn của cô, trong lúc đang xem, một bình luận khác lại đến, là Thời Dã trả lời Giang Uẩn:
"Tin vui gì thế? Không phải mùa xuân thứ hai đến rồi chứ?"
Giang Uẩn tán gẫu cùng Thời Dã ngay dưới trạng thái của Hứa Ấu Diên: "Đợi đến lúc tụ họp sẽ nói cho các cậu, nhanh nhanh, cậu và chị Điểu xác định thời gian địa điểm đi, tôi sắp không kìm được con tim bé nhỏ đập thình thịch rồi."
Hứa Ấu Diên liên tục làm mới, thậm chí còn nhận được một lượt thích từ Tiểu An, nhưng bóng dáng Thời Duyệt lại chậm chạp không thấy.
Không thấy phản hồi của Thời Duyệt, Hứa Ấu Diên cảm thấy mình tốn tâm tư đăng trạng thái lên vòng bạn bè thật ngớ ngẩn.
Thoáng nghĩ muốn xóa đi.
Nhưng xóa đi sẽ càng ngớ ngẩn hơn.
Hứa Ấu Diên có chút không yên lòng, cảm thấy Thời Duyệt sẽ không bỗng dưng biến mất, bầu không khí này có vẻ không đúng.
Đăng nhập Phòng Bí Mật, phát hiện em cũng không có ở đây, thậm chí đăng nhập vào Tái Tạo Vũ Trụ, "Hi Hi Hi Hi" cũng không ở đây.
Thời Duyệt đâu rồi?
"Hình như Tiểu Duyệt bị ốm."
Xem Thời Dã luyên thuyên hơn một tiếng trong nhóm chat tám người bạn thân, Hứa Ấu Diên rốt cuộc tìm cớ nhắc đến Thời Duyệt, được Thời Dã trả lời một câu như vậy.
Hứa Ấu Diên: "Bị ốm?"
"Đúng vậy, vốn là hôm nay mẹ tôi muốn gọi nó về nhà ăn cơm, nó nói đang không thoải mái lắm, hình như bị sốt. Thời tiết thất thường, nhiệt độ hạ xuống không ngừng, rất nhiều người đều bị ốm. Mẹ tôi bảo tôi qua xem thử, nhưng Tiểu Duyệt nói nó muốn ngủ một mình, tôi cũng không qua nữa."
"Thật là, đứa bé này sao lại không cẩn thận vậy chứ..."
Hứa Ấu Diên cũng không biết mình nên mừng hay nên lo, trạng thái kia vẫn chưa bị Thời Duyệt nhìn thấy, có thể xóa bất cứ lúc nào.
Nhưng Thời Duyệt rõ ràng lại bị ốm, đứa bé này sống ở ngoài một mình, dường như cũng không phải người biết chăm sóc bản thân.
Kiếm cớ kết thúc cuộc trò chuyện cùng Thời Dã, Hứa Ấu Diên nói với Đào Tiểu Ngữ: "Bây giờ chị phải đi ra ngoài, có lẽ một lúc nữa mới về, nếu em không có việc gì thì hết giờ cứ về đi nhé."
Thời Duyệt thật sự bị ốm, sau khi trở về từ cửa phòng 4390, cô liền cảm thấy tinh thần suy sụp, cả người ớn lạnh, bánh sinh nhật của Dịch Như Song cũng chỉ ăn được một chút, nuốt một miếng kem xuống suýt buồn nôn muốn phun ra.
Hai mắt nóng lên, cả người căng cứng, Thời Duyệt biết mình phát sốt, nói xin lỗi với Dịch Như song rồi về nhà sớm.
Sau khi về nhà liền ngã xuống giường, chó AI mang nước nóng lại mang thuốc hạ sốt đến cho cô uống.
Giấc ngủ này kéo dài đến buổi tối.
Khi tỉnh lại, Thời Duyệt đã hạ sốt phần nào, cả người toát mồ hôi, cô dậy thay một bộ đồ ngủ, tạm thời chưa dám đi tắm.
Vẫn hơi mê man hơi không tỉnh, nhưng vẫn không ngủ tiếp được.
Nhìn đồng hồ, mười giờ tối.
Thời Duyệt yếu ớt đi lên phòng làm việc ở tầng ba, kéo cơ thể mới của chó AI ra ngoài.
Cô vẫn luôn muốn đổi cơ thể mới cho chó AI, cho nó một thân hình phù hợp hơn.
Cơ thể mới mang hình dáng con người, mới chỉ làm xong phần khung và một phần da, vẫn chưa nhập chương trình thông minh, nói cách khác, hiện tại nó vẫn tương đương với một cái xác rỗng, chưa có não, đừng nói là linh hồn.
Thời Duyệt vẫn luôn cảm thấy cảnh chó AI nói sáng sớm tốt lành rồi đứng lên nấu nướng mỗi ngày có gì đó không ổn. Sau đó cẩn thận suy nghĩ, vấn đề vẫn nằm ở cài đặt ban đầu.
Chó sẽ không bao giờ nói chuyện được như phụ nữ, ngay cả khi chúng thân thiện với con người, ngoan ngoãn phục tùng