Nhất định là một đại gia.
.
Thời Duyệt chém gϊếŧ hăng say trong trận địa của zombie, cơn giận vì bị quấy phá chuyện tốt chuyển hóa thành sức mạnh chiến đấu, đao múa trong quân đoàn zombie, chân tay vương vãi khắp toa tàu, máu thịt văng tung tóe.
Còn Hứa Ấu Diên đứng ở một bên bình tĩnh ngắm bắn, nổ từng phát súng, hai người phối hợp vô cùng ăn ý.
Gϊếŧ hết tất cả zombie, tàu điện ngầm cũng đến trạm dừng ở núi Time.
Thời Duyệt thở hổn hển, máu thịt dính lên khắp người, đao cũng hỏng, khá đáng tiếc, bị ném luôn xuống đất.
Vẫn còn bé lợn vàng có thể sử dụng, đạn của Hứa Ấu Diên vẫn chưa hết nhiều, Thời Duyệt đang máu, một đám nữa đến cũng có thể quét sạch.
Rời tàu điện ngầm đi lên mặt đất, ra ngoài ga, hai người phát hiện ngọn núi chìm trong sương mù, giữa ban ngày, cả ngọn núi đều bị bao phủ bởi sương mù dày đặc, ánh mặt trời không thể chiếu vào, tất cả mọi thứ đều như bị bọc trong một lớp màng, hư ảo, có thể nói là rất phù hợp với bối cảnh kinh dị.
Tìm được trạm xe buýt dưới chân núi, chiếc xe buýt lụp xụp với lốp bẹp dúm đang đỗ cách trạm không xa.
Thời Duyệt và Hứa Ấu Diên lên xe, nhìn thấy tài xế nằm úp trên vô lăng, gáy bị cắn nát, bụng cũng thủng một lỗ lớn, đã chết.
Hứa Ấu Diên cảnh giác dùng nóng súng chọc hắn, phát hiện không có động tĩnh, tạm thời sẽ chưa biến thành zombie, liền đẩy sang một bên.
Xe buýt đã cạn sạch xăng, hơn nữa trên xe không có lốp dự phòng, không thể nào khởi động, Hứa Ấu Diên từ bỏ. Tìm tòi thử trong xe, không có đạo cụ hữu ích, xem ra hai cô phải đi bộ lên núi.
Đi bộ lên núi trong màn sương mù dày đặc, nguy cơ gặp phải zombie cao hơn nhiều so với khi có xe, Hứa Ấu Diên thật sự rất hối hận, đáng lẽ phải mang phương tiện vào bối cảnh này, dù là chiếc xe cũ kĩ màu đỏ rượu cũng tốt. Nếu lần này thất bại, lần tới cô phải viết list trong đầu những thứ muốn mang theo trước khi chơi lại.
Tin tin ---
Trong lúc Hứa Ấu Diên và Thời Duyệt đang bàn về các vấn đề cần chú ý khi lên núi, một chiếc ô tô dừng lại cạnh xe buýt, người trong xe bấm còi, thu hút sự chú ý của hai cô.
"Hey, hai người muốn lên núi sao?"
Hai người còn tưởng là Tom đuổi theo, không ngờ người thò đầu ra từ trong xe là một cô gái.
Trên đầu cô gái là tên gọi màu xanh, "Quý Ông", mặc dù tên kỳ cục như vậy, nhưng đặc điểm nữ tính trên người vẫn rất rõ ràng. Tóc xoăn vàng và con ngươi màu xanh cùng áo phông thấp cổ, môi mím hờ, khóe miệng còn có một nốt ruồi màu đỏ. Nửa người dưới mặc một chiếc váy bó và một đôi cao gót khổng tước màu xanh. Rất nóng bỏng.
Cũng là NPC, nếu nhóm thiết kế dành hai tiếng để tạo ra Tom, thì ít nhất phải dành hai ngày cho vị Quý Ông này.
"Tôi cũng muốn đến thăm giáo sư John, không biết thành phố này nổi điên từ lúc nào, đâu đâu cũng thấy zombie, ngay cả cảnh sát cũng bất lực, chỉ giáo sư John mới có thể giải quyết tất cả chuyện này." Quý Ông nói, "Hai cô cũng đi tìm hắn phải không? Không biết đường lên núi sẽ có bao nhiêu zombie, chúng ta kết bạn đồng hành, sẽ an toàn hơn."
Có lẽ NPC này đến là để giúp hai cô, đương nhiên Thời Duyệt và Hứa Ấu Diên chọn lên xe, đây là bối cảnh kinh dị, thứ nguy hiểm nhất tất nhiên là ma quỷ hoặc zombie, nếu là con người, thì đối phương muốn uy hiếp shotgun và bé lợn vàng của hai cô cũng khó.
Hơn nữa trên đầu Quý Ông cũng có trạng thái, có thanh máu, không chừng là một đồng đội gà khác sau Tom. Thế nhưng đồng đội gà cũng không sao, có xe là được.
Hứa Ấu Diên ngồi vào ghế phụ lái, Thời Duyệt ngồi ghế sau, Quý Ông lái xe rất chậm rất cẩn thận, đường lên núi không chỉ đầy sương mù, chính đường đi cũng rất hẹp, chỉ rộng bằng nửa thân xe, một bên là thân núi một bên là vách núi, con đường ngoằn ngoèo lên núi luôn có những khúc cua.
Nếu lúc này có một chiếc xe đến từ phía đối diện, khả năng va chạm hoặc bị trượt khỏi vách núi rất cao.
Đèn xe cũng không thể chiếu xuyên qua lớp sương mù dày, cành lá sượt qua nóc xe khiến Hứa Ấu Diên không thể không nhìn kĩ hơn.
"Hình như cô rất căng thẳng." Quý Ông bình tĩnh nhìn phía trước, nhưng vẫn có thể để ý đến những chi tiết của Hứa Ấu Diên.
Hứa Ấu Diên cảm thấy NPC này không giống những NPC mình đã từng gặp, không phải khác về nội dung đối thoại, mà là về chi tiết.
Quý Ông rất chân thực.
"Vẫn ổn." Hứa Ấu Diên cũng không muốn nói chuyện cùng NPC.
"Còn khoảng ít nhất mười lăm phút nữa mới lên đến đỉnh núi." Quý Ông nói, "Đường đúng là rất khó đi, Nothing, cô đã cài dây an toàn chưa?"
Hứa Ấu Diên vô thức sờ lên dây an toàn đã cài chắc chắn, dù là ngoài đời hay trong trò chơi, chỉ cần lên xe, cô sẽ luôn cài dây an toàn theo thói quen.
Chỉ là...Hứa Ấu Diên nhìn sang Quý Ông bằng ánh mắt nghi hoặc. Quý Ông vẫn giữ nguyên nụ cười như cũ.
Thời Duyệt ngồi ghế sau cũng cảm nhận được bầu không khí quái lạ.
NPC này lại có thể gọi tên nhân vật của Hứa Ấu Diên --- Nothing.
Không thể nào.
Thời Duyệt cầm lợn vàng nhắm thẳng vào gáy Quý Ông, Hứa Ấu Diên cũng giương súng, Quý Ông híp đôi mắt khiêu gợi chứa ý cười, đột nhiên bẻ lái, đồng thời mở cửa sau bên trái xe.
Đây là ô tô thông minh được sản xuất năm 2029, có lẽ còn từng được sửa chữa, chốt mở cửa sau hoàn toàn do hệ thống chính điều khiển.
Thân xe nhanh chóng trượt đi, cả ba người trên xe đều mất kiểm soát nghiêng về bên trái. Hai người ngồi trước cài dây an toàn, dù thân xe rung lắc nhưng vẫn được dây an toàn giữ chặt tại chỗ, song Thời Duyệt ngồi ghế sau không có bất cứ thứ gì bảo vệ lại không may mắn như vậy, nhanh chóng trượt về bên trái xe, đúng lúc đó Quý Ông lại mở cửa sau bên trái, Thời Duyệt lập tức bị văng ra khỏi xe.
Biến cố này quá bất ngờ, ai có thể biết NPC này lại đột nhiên ra tay như vậy!
Trong lúc rung lắc, Hứa Ấu Diên làm rơi súng, lập tức cúi xuống muốn nhặt, Quý Ông khẽ cong cánh tay, hướng thẳng cùi chỏ đến mặt Hứa Ấu Diên.
Hứa Ấu Diên bị đánh, nhân vật ảo kêu một tiếng, rơi vào cơn choáng ngắn ngủi.
Một tay cầm vô lăng, Quý Ông nhanh chóng bé lái để chiếc xe sắp đâm vào thân núi trở lại lối đi. Xe sượt qua thân núi, gương chiếu hậu gãy rời, cửa xe cũng bị trầy xước nham nhở, xẹt ra một vệt lửa.
"Tôi khuyên cô đừng làm bừa." Quý Ông nói, "Cô mà ngã xuống núi thì cũng bị tính là thất bại đấy."
Hứa Ấu Diên hiểu ra: "Cô không phải NPC, cô là người chơi!"
Quý Ông cười duyên dáng: "Không hổ là top 5 của toàn server, Nothing, phản ứng cũng nhanh đấy."
Quý Ông đang nói, bỗng một tia sáng vàng lóe lên sau gáy, hàng đống tiền vàng đang tấn công cô ta một cách điên cuồng.
Thanh máu nhanh chóng tụt xuống, Quý Ông nhăn mặt nghiêng đầu, né dòng tiền vàng tấn công, liếc nhìn phía sau: "Vẫn chưa chết cơ à."
Thời Duyệt cứ ngỡ là đã văng ra ngoài đang nắm chặt cửa xe, dựa vào cố gắng kinh người leo trở lại, nhắm thẳng vào Quý Ông bắn mười triệu một lúc.
Tiền vàng bắn vỡ kính chắn gió phía trước, cùng lúc đó, Thời Duyệt vươn hai tay, dùng sức khóa cổ Quý Ông, muốn bóp cho cô ta mất mạng.
Quý Ông không thở được, xe chạy trúc trắc trên đường núi. Hứa Ấu Diên lập tức cướp lái, ổn định thân xe.
Thời Duyệt hung dữ lôi cô ta về phía sau, khi thanh máu của Quý Ông tụt xuống, cô ta giương bộ móng cực kì sắc nhọn, bấu mạnh vào cánh tay Thời Duyệt.
Nhuyễn vị giáp của Thời Duyệt ngăn sát thương cho cô, hơn nữa còn phản đòn.
Dường như Quý Ông không ngờ mình sẽ bị phản đòn, khẽ kêu lên, chỉ còn một ít máu, không còn cách nào khác chỉ có thể bị Thời Duyệt kéo khỏi hàng ghế trước, hai người so chiêu ở ghế sau.
Để có thể vượt ải thuận lợi trong Phòng Bí Mật, kiện tướng thể dục thể thao Thời Duyệt còn đặc biệt mời huấn luyện viên cá nhân đến dạy kỹ năng chiến đấu, huấn luyện viên cá nhân khen cô rất có năng khiếu, không hề hoảng loạn khi đối kháng thật, toàn bộ các kỹ năng huấn luyện viên dạy đều được cô ghi nhớ trong đầu, thậm chí phát huy vượt xa mức bình thường.
Dù vậy, cô cũng không thể chiếm ưu thế.
Động tác của Quý Ông rất kỳ lạ, hơn nữa cô ta mặc vẻ ngoài mèo hoang đuôi dài, vẻ ngoài hiện ra lúc đối kháng, móng tay sắc vô cùng, Thời Duyệt bị cào rất nhiều, dù có nhuyễn vị giáp ngăn phần lớn sát thương, nhưng cô vẫn mất không ít máu.
Hứa Ấu Diên lái xe bằng một tay, tay kia nhặt súng, nhắm vào Quý Ông.
Quý Ông thoáng sững sờ, cười nói: "Sao cô có thể gϊếŧ đồng đội mới của mình."
Thời Duyệt nổi giận, đá một cước vào mặt cô ta, Hứa Ấu Diên cũng bóp cò, Quý Ông biến thành một bóng đen, đập cửa xe, lăn ra ngoài.
"Không trúng." Hứa Ấu Diên đã đoán được, rất chán nản.
Trên má Thời Duyệt bị cào thành ba vết máu, máu vẫn không ngừng nhỏ xuống. Nếu khi còn ở biệt thự cạnh biển không dựa vào vai đồng đội Hứa Ấu Diên để hồi ít máu, có lẽ lúc này cô đã mất mạng.
Quý Ông lăn hai vòng trên mặt đất, dừng lại, móc một hộp thức ăn mèo từ túi vật phẩm bên hông, ăn hết trong một hơi, thanh máu lập tức hồi đầy.
Thời Duyệt và Hứa Ấu Diên đều nhìn thấy, thì ra có thể phối hợp sử dụng vẻ ngoài và đạo cụ để đạt được những hiệu quả bất ngờ. Hứa Ấu Diên cảm thấy mình thật ngốc, chỉ lo vượt ải, cân nhắc lợi ích trước mắt, căn bản không bình tĩnh để nghiên cứu trò chơi, cách chơi thú vị như vậy lại chỉ nhìn thấy từ người chơi khác.
Máu hồi đầy, Quý Ông liếm môi, tràn trề sức lực.
Cô ta phát ra một tiếng mèo kêu như lên cơn, tai mèo và đuôi mèo cũng hiện ra, lông bung ra khắp người, cô ta khom xuống chạy như điên, giống hệt một con mèo hoang thực thụ, dùng tốc độ cực nhanh đuổi theo.
Thời Duyệt tiếp tục bắn mười triệu đồng tiền vàng về phía cô ta một cách dữ dội, cô tin mình nhắm rất chính xác, mặc dù con mèo hoang kia né trái né phải rất nhanh, Thời Duyệt vẫn bắn trúng, nếu không phải vừa hồi máu, lúc này cô ta đã mất mạng.
Sau một đợt tiền vàng bắn rực rỡ, Quý Ông còn nửa máu đến trước mặt Thời Duyệt, há to miệng để lộ hàm răng sắc nhọn với Thời Duyệt, một tiếng "meo ---" thấu tim gan suýt nữa chọc thủng màng nhĩ Thời Duyệt.
Thời Duyệt cảm thấy mình thoáng bị tách khỏi nhân vật ảo, nhất thời mất tất cả khống chế đối với nhân vật ảo.
Quý Ông giương móng nhắm vào đầu Thời Duyệt, muốn lấy mạng cô trong một đòn.
Một gương mặt nữ quỷ cực lớn lao ra từ trong xe, khuôn mặt trắng bệch kia chính là của Quý Ông, nhưng nhìn như đã bị ngâm trong nước rất lâu, phình lên một cách vừa kinh tởm vừa đáng sợ. Cái miệng kéo dài ra gào thét, tóc dài phất lên theo gió, để lộ hoàn toàn gương mặt quỷ cực lớn này.
Quý Ông bị giật mình, hoảng hốt kêu "meo meo", cơ thể mất thăng bằng, ngã xuống đất, rồi lại nhanh chóng điều chỉnh tư thế muốn đứng dậy.
Quý Ông ngẩng đầu, con lợn hung dữ với cái miệng hơi sưng ở ngay trước mặt.
Bình tĩnh lại sau cơn thót tim, Thời Duyệt vuốt ve lợn vàng buộc trên tay trái, xoa bóp cho nó trước khi nó lại điên cuồng phun tiền.
"Mười triệu. Không, hai mươi triệu."
Thời Duyệt vỗ mạnh vào đầu lợn vàng, hai mươi triệu đồng tiền vàng bị lấy ra cùng một lúc, bắn dữ dội về phía Quý Ông. Quý Ông bị bắn trúng muốn né tránh, nhưng không thể cử động vì dòng tấn công liên tục của hàng đống tiền vàng, cô ta gần như không thể di chuyển, lượng máu tụt mạnh.
Thời Duyệt vẫn chưa thấy hết hận, lấy thêm hai mươi triệu tiếp tục đuổi đánh.
"Khoan đã, Thời Duyệt." Vẻ ngoài nữ quỷ trong gương đã bị ẩn đi, Hứa Ấu Diên vỗ vỗ Thời Duyệt, "Người này đã thoát rồi."
Thời Duyệt thở hổn hển, ánh mắt chuyển từ con đường rải đầy tiền vàng sang Hứa Ấu Diên, quả thật không thấy bóng dáng của đối phương: "Sao chị biết."
"Cô ta gửi lời mời kết bạn cho chị, chị thấy cô ta đang ở trạng thái nhàn rỗi, có nghĩa là không còn ở trong bối cảnh."
Thời Duyệt: "Chị có kết bạn với cô ta không?"
"Đương nhiên là không, chị căn bản không biết người này. Nhưng cô ta