Mạo Bài Đại Anh Hùng

Mang Hắn Trở Về


trước sau

Trong trò chơi, trên một ngọn núi phủ đầy đại thụ, một chiếc robot [Ma Thú] đang lén lén lút lút theo triền núi lướt xuống dưới, robot vô thanh vô tức tiềm hành, biến hướng linh xảo, cho dù là mập mạp tới, cũng sẽ nhìn đến há mồm trợn mắt.

Ở trong [Logic], đi theo mập mạp Nam chinh Bắc chiến, thậm chí tiếp quản chương trình điều khiển của máy tính robot, Rắm Thối đã đem các động tác của mập mạp mô phỏng đến mười phần!

Từng chiếc robot rách nát đang du đãng ở trên sườn núi, dưới chân núi. Những chiếc robot đủ loại này đi tới đi lui, cầm theo pháo năng lượng hoặc là đao la-de, chính là quái vật trong trò chơi.

Tự mình động thủ đánh quái vật lấy linh kiện, Rắm Thối không thèm đi làm. Bởi vì cái mặc định trò chơi kém cỏi này, nó đã chửi mắng không biết bao nhiêu lần rồi.

Cùng người tranh đấu lại sướng vô cùng. Muốn thu thập linh kiện, đi cướp của người chơi là hay nhất, mập mạp trước đây cũng chính là làm như này. Thân là người kế thừa, Rắm Thối tự nhiên phải đem truyền thống phát dương quang đại.

Từ ngày đầu tiên tiến vào trò chơi, Rắm Thối đã cướp của hơn sáu trăm người, đoạt được hơn tám trăm linh kiện. Hiện tại, trên toàn bộ các diễn đàn trò chơi, tất cả đều là các bài post lên án nó. Vô số người chơi tự phát tổ chức tiến hành lùng bắt nó. Vừa nghĩ đến nhiều người như vậy quan tâm đến mình, Rắm Thối đắc ý mà hoa tay múa chân.

Mấy nghìn năm cô độc, rốt cục khổ tận cam lai a....

Cẩn thận né tránh một chiếc robot [Vong Linh Hành Giả] kiểu cũ như khô lâu, Rắm Thối đã phát hiện ra mục tiêu của mình.

Đó là một chiếc robot [Thượng Huyền Nguyệt] (ND- trăng lưỡi liềm), loại robot cho nữ giới này được các người chơi nữ vô cùng hoan nghênh trong trò chơi. Nó không chỉ có ngoại hình được nữ tính hoá như thiên sứ, hơn nữa sức chiến đấu tuyệt đối không kém hơn so với các robot cùng cấp khác.

Rắm Thối thích nhất là cướp của các người chơi nữ. Trộm hương, vừa nghe đã thấy rất là có văn hoá rồi.

Sau vài lần đánh giết, chiếc [Thượng Huyền Nguyệt] rốt cục đã khổ cực đánh ngã một chiếc [Vong Linh Hành Giả] vua màu hoàng kim. Hệ thống tuôn ra mặt đất đủ loại linh kiện robot, việc cần làm hiện tại, chỉ là đi thu thập.

[Thượng Huyền Nguyệt] cũng không bắt đầu thu thập ngay, ngược lại, nàng càng trở nên cảnh giác hơn so với thời điểm chiến đấu. Nhìn trái nhìn phải nửa ngày, sau khi xác định là không có ai, nàng mới cúi xuống bắt đầu thu thập.

Rắm Thối thậm chí không nhớ rõ mình đã cướp đoạt loại robot [Thượng Huyền Nguyệt] như thế này bao nhiêu lần rồi. Bất quá, lúc này nó cũng không có chút nào chần chờ.

[Ma Thú] cong mông, giống như là làn gió lạnh, áp sát vào bóng lưng yểu điệu của [Thượng Huyền Nguyệt]....

Một tháng sau.

Khi mập mạp hoàn thành xong một phần nghiên cứu, đăng nhập vào {Mạn thiên chiến hoả}, dù cho thần kinh của hắn có vững đến mức nào đi chẳng nữa, cũng không khỏi bị hoảng sợ.

Chuột chạy qua đường, cụm từ này đã không thể dùng để hình dung trình độ được hoan nghênh của mập mạp rồi. Đại sảnh quan chiến trung ương ồn ào nhốn nháo, ngay chớp mắt sau khi mập mạp đăng nhập, lập tức trở nên lặng ngắt như tờ. Tất cả ánh mắt đều tập trung trên người hắn, ánh mắt đó giống như là hận không thể đem hắn ăn tươi nuốt sống.

Trên màn hình tin tức trong đại sảnh, rậm rạp các bài post lên án công khai SM-01314 nhanh chóng đảo lộn , số lượng nhiều không kể xiết.

Mập mạp tiện tay mở một bài post.

"Tròn một tháng, một tháng ác mộng."

"Chiếc robot [Ma Thú] tung hoành nganh dọc trong vô tận hoang mạc, rừng rậm, sa mạc của {Mạn thiên chiến hoả}, xuất quỷ nhập thần mà xuất hiện phía sau các robot của người chơi, âm hiểm thò ra ma chưởng của hắn, thực thi tội ác!"

"Vô số người đang truy tìm tung tích của hắn, nỗ lực đuổi bắt hăn. Có vài lần, chúng ta thiếu chút nữa là thành công. Thế nhưng, hắn cuối cùng đã thoát khỏi cuộc vây bắt, hơn nữa lại tiến hành trả thù càng nặng nề hơn!"

"Mặc dù tất cả mọi người không muốn thừa nhận, mặc dù nói ra sẽ làm cho người ta không thể tưởng tượng nổi, thế nhưng, sau khi kết thúc một tháng ác mộng, ta đau xót mà phát hiện ra đây không phải là một cuộc chiến của một trăm vạn người khi dễ một người. Đây là một trò chơi mà một người đùa bỡn một trăm vạn người!"

"Mà ta, là người bi thảm nhất trong trò chơi này. Hu hu...Ta bị tên bại hoại kia cướp sáu mươi ba lần!...Ta sẽ ngoan ngoãn đến trường học, không bao giờ chơi game online nữa!"

Bài viết tên là "Ác mộng, làm cho ta thoát khỏi trầm mê", của một người chơi tuổi nhỏ gần mười ba. Cậu bé đáng thương sau vài lần chịu đả kích, đã khóc ra không thành tiếng.

Đoạn cuối của bài post, vô số người chơi cùng viết, hoặc là mắng chửi thậm tệ, hoặc là khóc lóc kể lể, hoặc đồng tình, hoặc cười trên nổi đau người khác...nói chung là rất náo nhiệt. Những kinh lịch và tao ngộ trong bài viết đã trở thành tiếng lòng chung của tất cả các người chơi.

"Thối Thối!!!" Mập mạp gọi Rắm Thối.

Cắn ngón tay thấp thỏm bất an, Rắm Thối vừa nghe mập mạp gọi đã vụt đứng lên bỏ chạy, đôi chân ngắn ngủn cuốn lên một trận gió xoáy, nhanh như chớp chạy mất tích.

"***". Ánh mắt mang hình viên đạn, mập mạp đi hướng về phòng chế tạo robot. Không cần hỏi hắn cũng biết, chuyện xấu mà cái tên tiểu hỗn đản Rắm Thối này làm, tuyệt đối là không ít.

Rất xin lỗi mà phất phất tay trước mắt bao nhiêu người, mập mạp thong thả đóng cửa phòng chế tạo robot.

Một trăm vạn hay là một ngàn vạn địch nhân, đối với mập mạp mà nói đều không có gì khác nhau. Dù sao, trong thế giới mạng, không ai biết người ở trong [Ma Thú] là ai. Chỉ cần không có uy hiếp, loai cảm giác được vạn người chú mục này thật ra rất sảng khoái.

Huống hồ, một người có thể đùa bỡn được trăm vạn người, đó là bản lĩnh. Về phần Rắm Thối dùng các thủ đoạn thế nào, mập mạp rất chủ động mà quên luôn.

"Giết hắn! Hu hu... Ta muốn giết hắn!" Trong đám người, một nữ nhân bỗng nhiên khóc thành tiếng.

Một số người chơi lão luyện biết, vị nữ sĩ quan Phỉ Dương tên là Margaret này chính là người chơi lần trước đã bị SM-01314 dùng lão nhị của robot gỡ xuống bản mạch điện tử trên người.

Mà lúc này, dưới hạo kiếp do Rắm Thối tạo ra, người bị hại lớn nhất thật ra cũng không phải là tiểu hài tử mười ba tuổi đã post bài kia, người thảm nhất chính là Margaret. Điều khiển [Thượng Huyền Nguyệt], nàng đã bị Rắm Thối vốn không hề hay biết mà nhìn chằm chằm vào cái mông phía sau, cướp đoạt một trăm sáu mươi tám lần!

************************************************** ***

Soberl ngồi trước cửa sổ quan sát to lớn, nhìn ra ngoài tinh không xa xăm, rơi vào trầm tư, tay phải gác trên thành ghế vô ý thức gõ nhè nhẹ. Trong chén rượu lóng lánh trên tay, rượu Whisky đế quốc màu hoàng kim và viên nước đá đang xoay tròn, phát ra tiếng va chạm tinh tinh.

Đây là một cứ điểm bàn đạp vũ trụ ở khu vực Tinh Hà Carleston của Đế quốc. Cứ điểm có hình ngũ giác bất quy tắc, được bao bọc bởi tấm chắn dày 20 mét, yên tĩnh trôi nổi trên quỹ đạo không gian ngoài hành tinh Noston.

Cứ điểm này được đặt tên là Thiên Hạt (Scorpion, Bọ Cạp), là cứ điểm lớn nhất trong tất cả một trăm hai mươi cứ điểm mà đế quốc Binalter phân bố trên tinh vực của mình. Vượt qua cứ điểm này, chính là tinh vực Cleveland của đế quốc Binalter. Đây là tấm chắn cuối cùng ngăn trở hạm đội Cộng hoà Phỉ Dương đột phá Tinh hà Carleston.

Để xây dựng cứ điểm này, đế quốc đã đầu tư một lượng tài chính và nhân lực làm cho người ta líu lưỡi, tiêu tốn tròn hai mươi năm.

Hai mươi năm đầu tư không gián đoạn, đã làm cho nơi đây nguyên bản là một trạm không gian với kích thước cỡ một chiếc thái không mẫu hạm, biến thành một bá chủ khổng lồ với đường kính dài nhất đạt 380 km, dày 90 km. Nói nó là một hộ tinh (sao đi kèm) nhân tạo của hành tinh Noston, cũng không quá đáng.

Tuy rằng, so với hộ tinh của nhiều hành tinh khác, cứ điểm này nhỏ hơn rất nhiều. Thế nhưng muốn phá hủy cứ điểm này, cũng không phải là việc dễ dàng như phá huỷ một hộ tinh phổ thông. Không gian rộng lớn của cứ điểm Thiên Hạt không chỉ chứa được mười hạm đội hỗn hợp đóng quân, hơn nữa, bản thân nó còn có sức phòng ngự rất mạnh mẽ.

Soberl thích cái cứ điểm do phụ thân của mình đặt tên này, thường thường đến đây ngồi.

Đóng quân ở cứ điểm Thiên Hạt tuyệt đối là dòng chính của gia tộc Soberl. Mỗi người ở đây đều là đệ tử trung thành của gia tộc Soberl, ngay cả hoàng thất đế quốc cũng không có biện pháp chen chân vào được.

Đôi lúc, Soberl có cảm giác, hắn chính là cứ điểm Thiên Hạt, mà cứ điểm Thiên Hạt lại chính là bản thân mình, là tiêu chí của gia tộc Soberl, là tượng trưng của vũ lực đế quốc, và cũng là phòng tuyến cuối cùng kiên cố nhất bảo vệ đế quốc.

Ngoài cửa sổ, bầu trời đầy sao, như là một cái nắp màu bạc che lại cứ điểm ở bên trong. Chỉ dựa vào mắt thường, con người vĩnh viễn không thể biết được ở bên ngoài cái nắp kia là cái gì.

Soberl lẳng lặng trầm ngâm nhìn tinh không, tưởng tượng thấy được phía sau dải ngân hà mỹ lệ này, chính là cái quốc gia cường đại không ai sánh được kia, còn có vị quân thần đang ngồi trên xe lăn nhưng ngạo nghễ thiên hạ kia nữa.

"Tướng quân." Trong loa thông tin của căn phòng vang lên một âm thanh vô cùng từ tính, cũng phi thường cung kính: "Alexandre phụng mệnh đến đây báo cáo."

Soberl không để ý đến, hắn lẳng lặng ngồi một lúc, ngửa đầu uống hết whisky trong chén rượu, đứng dậy giẫm lên chiếc thảm lông dê chính cống mềm mại và dày dặn, thong thả đi đến bàn làm việc đặt chén rượu, sau đó mới chậm rãi nói: "Vào đi."

Máy vi tính trong phòng phân biệt mệnh lệnh của Soberl, mở ra cánh cửa hợp kim tự động.

Một viên sĩ quan thượng tá tuổi trẻ tầm ba mươi tuổi, gọn gàng anh tuấn, rắn rỏi chính trực xuất hiện ở cửa phòng. Chờ đợi trong thời gian dài dường như không làm cho viên sĩ quan tuổi trẻ này cảm thấy một chút bối rối nào, hắn xuất hiện trong mắt Soberl, thong dong mà trấn định.

"Alexandre. Ngồi đi." Soberl một bên đưa tay ra hiệu cho viên sĩ quan, một bên đi qua phía sau bàn làm việc rộng rãi rồi ngồi xuống.

"Vâng! Tướng quân!" Alexandre không nhanh không chậm đi vào phòng, ở cự ly ba mét cách Soberl dừng lại đứng nghiêm hành lễ, sau đó mới kéo ghế ngồi xuống.

Động tác của hắn rất tiêu chuẩn, thế nhưng cũng không có vẻ cứng ngắc, trong vẻ nghiêm cẩn của quân nhân lại mang theo sự ưu nhã thong dong riêng biệt của quý tộc Binalter.

Soberl mỉm cười, đối với vị học trò kiêm tâm phúc này của mình, hắn ta vô cùng thoả mãn. Chờ Alexandre ngồi xuống nhìn mình, hắn mới mở miệng hỏi: "Tình huống của cái người gọi là Điền Hành Kiện ở Liên bang Leray kia, Bộ tình báo thăm dò được rồi chứ?"

"Đúng thế, thưa tướng quân!" Alexandre khom lưng nói.

" Đem tình huống mà ngươi biết nói xem." Soberl tựa lưng trên ghế, nhắm mắt lại nói.

" Điền Hành Kiện, người tộc Trenock, cha là Điền Thiên Vũ, mẹ là Vương Giai Doanh. Nguyên quán tại tinh hệ Trường Chinh ở Trenock, từ thời cụ cố nội di cư đến Liên bang Leray. Điền Hành Kiện sáu tuổi thì mồ côi cha mẹ, dựa vào trợ cấp chính phủ và di sản của cha mẹ để sinh sống. Phương diện học hành không nổi trội, thái độ làm người giảo hoạt, lười biếng, nhát gan, hèn nhát."

Thanh âm tràn ngập từ tính của Alexandre vang vọng trong phòng.

"Vào năm 2060, Điền Hành Kiện gia nhập lục quân Leray, biểu hiện ra thiên phú chiến đấu cực cao. Sau đó chủ động xin gia nhập vào doanh trại huấn luyện bảo dưỡng, sau khi tốt nghiệp huấn luyện, bị phân đến sư đoàn thiết giáp hàng không lục chiến Leray số 5, làm lính bảo dưỡng cấp hạ sĩ, đóng quân tại hành tinh Docklein (Đa Khắc Lai) của tinh hệ Galileo thuộc tinh vực Atlantis.

Sau khi Gatralan xâm lấn Leray, Điền Hành Kiện đi theo bộ đội sở tại một đường bại lui. Sư đoàn thiết giáp số 5 bị xoá biên chế trong thời kỳ đầu chiến đấu, Điền Hành Kiện bị sắp xếp lại biên chế, đưa đến tinh cầu Millok của tinh hệ Newton. Từ đó, quật khởi một cách kỳ tích.

Hắn đã từng tại thành phố Tân La Mã, một mình xoá sạch ban chỉ huy tiền tuyến của một sư đoàn Gatralan. Lại trong một lần hành động tại vùng địch hậu, dẫn theo một tiểu đội binh sĩ như kỳ tích cứu ra 270 tù binh...Sau đó bị thuyên chuyển vào phòng nghiên cứu số 6 thuộc ban tác chiến Bộ chỉ huy tiền tuyến Milok, biểu hiện ra tài năng quân sự cực cao..."

Soberl nhắm mắt lại, lẳng lặng nghe Alexandre báo cáo. Tuy rằng, trong phần báo cáo có rất nhiều tình báo hắn đã sớm biết, thế nhưng sau khi trải qua Bộ tình báo tỉ mỉ điều tra xác nhận, hiện tại nghe được những tình báo này, vẫn khiến cho hắn cảm thấy kinh ngạc.

Phần đầu thì không cần phải nói, chỉ riêng bắt tù binh James, ám sát Stephen hai sự kiện này cũng đã chứng minh được sự không tầm thường của hắn! Mà hai sự kiên này, vừa vặn là nhân tố then chốt dẫn đến thất bại cuối cùng của trước sau hai trận chiến dịch Gatralan và Deseyker!

"Bộ thống soái Leray hiện nay đã nâng
cấp bảo mật của Điền Hành Kiện lên cấp tuyệt mật SS. Hành tung của hắn và những người có liên quan đều được bảo mật nghiêm mật, hơn nữa còn ở trạng thái bảo vệ chặt chẽ. Bộ tình báo đã vận dụng đến nhân viên then chốt mới thu hoạch được tin tức, tháng sau Điền Hành Kiện sẽ bay đến Trenock, tham gia công trình nghiên cứu robot liên hợp do Cộng hoà Phỉ Dương tổ chức."

Alexandre kết thúc báo cáo.

Trong căn phòng im ắng, Soberl nhắm mắt lại, giống như đang ngủ.

Alexandre không nói gì, hắn lẳng lặng nhìn văn kiện điện tử trong tay mình. Hắn biết, Soberl cũng không ngủ. Hắn chỉ là đang tiêu hóa tin tức trong báo cáo.

Bất kể là ai, khi nghe phần tình báo như thế, đều cần thời gian để tiêu hoá. Khóe miệng Alexandre không tự chủ được mà nhếch lên một nụ cười khổ vô thanh. Ngay cả tự xưng là tinh anh đế quốc, sau khi lấy được phần tình báo này, hắn cũng mất thời gian rất lâu mới từ trong sự khiếp sợ hồi phục lại.

"Mang hắn trở về!" Soberl mở mắt. Trong ánh mắt hiện lên một điểm hàn mang (ND-mũi nhọn lạnh lẽo) sắc bén như châm: "Tinh hệ Resker vẫn còn bị khống chế trong tay đế quốc Sous, muốn đến Trenock, hắn tất nhiên phải đi qua vài điểm Khiêu dược nhỏ. Phát động tất cả nhân lực của chúng ta. Trước khi hắn đến Trenock, mang hắn trở về!"

"Rõ! Tướng quân!" Alexandre vụt đứng dậy, nghiêm mình cúi chào nói. Ngữ khí của hắn rất kiên định. Bởi vì từ giọng điệu của Soberl, hắn nghe ra được bốn chữ--- tình huống bắt buộc! Nghĩa là, mệnh lệnh này của Soberl, chỉ cần kết quả, một kết quả không tiếc bất cứ giá nào!

"Phải sống!"

Đây là lúc ngay khi Alexandre rời đi, nghe thấy Soberl nói hai chữ cuối cùng.

*******************************

Sinh hoạt yên bình ngắn ngủi, cuối cùng cũng đã kết thúc. Khi mập mạp nhận được mệnh lệnh của Bộ thống soái, hắn biết, đã đến giờ mình phải xuất phát rồi.

Đế quốc Jaban đã hoàn toàn chiếm được Trung Đồ tinh của tinh hệ Columbus thuộc tinh vực Bermuda, hiện đang phát động thế tiến công như thuỷ triều vào chủ tinh Lunderbia của Bermuda. Song phương, tại cái tinh cầu gần như sắp khô cằn này, tổng cộng đã đưa vào hơn sáu mươi sư đoàn thiết giáp, hơn một trăm tám mươi sư đoàn bộ binh cơ giới hoá, cùng với hàng ngàn máy bay chiến đấu. Chiến đấu thảm liệt đến cực điểm.

Nếu như không phải Leray dùng toàn lực, nếu như không có quân viễn chinh Đông Nam số 1 do Phỉ Dương và Trenock tạo thành cùng với Liên bang Salerga liên hợp chống lại, vậy thì tinh cầu Lunderbia sớm đã thuộc về đế quốc Jaban.

Mà hiện tại, hành động tập kết binh lực của Tây Ước đã tỏ rõ Tây Ước sẽ phát động tiến công quy mô lớn vào tinh vực Đông Nam. Bất kể mục tiêu là tinh hệ Bermuda hay là Liên bang Salerga, đối với Leray mà nói, đều là một hồi tai họa. Nếu như bọn họ đạt được mục tiêu chiến lược, Leray sẽ không có sức đánh trả.

Bộ chỉ huy Quân liên hợp Phỉ Minh đã truyền xuống chỉ đạo tác chiến, các quốc gia thành viên Phỉ Minh tại tinh vực Đông Nam cũng đã bắt đầu tích cực chuẩn bị chiến đấu. Bất quá, lực lượng của các quốc gia loại vừa và nhỏ này, khi so với mấy quốc gia lớn của Tây Ước thì thực sự chênh lệch quá lớn.

Theo như các loại số liệu đánh giá quốc lực của một quốc gia trong xã hội nhân loại như tài nguyên, nhân khẩu, khoa học kỹ thuật, kinh tế... tổng hợp lại, chỉ riêng điểm tổng hợp 6.3 của đế quốc Sous thì đã gấp năm lần của Liên bang Leray, gấp bốn lần của Tartanya và Pudituoke, càng gấp mười lăm lần Keneville!

Mà điểm tổng hợp của đế quốc Deskeyer, đế quốc Jaban, phân biệt là 4.2 và 5. Có thể thấy được rằng, khi ba quốc gia này liên hợp lại, không phải là mấy tiểu quốc Đông Nam của Phỉ Minh có khả năng chống lại được.

Hiện tại, then chốt để giải quyết vấn đề nằm ở Trenock - quốc gia lớn thứ ba với điểm tổng hợp cao đến 9.7, gần với đế quốc Binalter và Cộng hoà Phỉ Dương. Thực lực của nó cũng không phải chỉ bằng vào số điểm đơn giản như vậy mà suy tính được.

Chỉ cần tưởng tượng một chút, cái quốc gia này, từ sau khi Liên bang Địa cầu giải thể, chính là quốc gia duy nhất không bị phân hoá hay thôn tính, vẫn như cũ lấy dân tộc làm tên nước, như vậy là có thể biết nó mạnh mẽ đến thế nào. Trong lịch sử mấy nghìn năm của thời đại vũ trụ, quốc gia này đã trải qua vô số lần chiến tranh, thế nhưng không có một lần nào nó bị đánh bại một cách triệt để. Cho dù trải qua thất bại, nó cũng sẽ đứng lên rất nhanh, lần thứ hai sừng sững trước mặt địch nhân.

Ngay cả Cộng hoà Phỉ Dương vốn ngông cuồng tự đại cũng chưa bao giờ ra lệnh cho Cộng hoà Trenock. Đối với Cộng hoà Phỉ Dương mà nói, Ccộng hoà Trenock là một minh hữu đáng để tôn trọng. Bất kể là bằng hữu hay là địch nhân, tốt nhất là không nên chọc giận cái quốc gia này.

Do đó, lần này đi tới Cộng hoà Trenock, đối với Leray mà nói thì không chỉ đơn giản là tham gia công trình nghiên cứu robot liên hợp. Điều quan trọng hơn là Leray cần phải cùng với Cộng hoà Trenock, thành lập ra cơ cấu liên hợp chân chính, khiến cho Cộng hoà Trenock thực sự tham gia chiến tranh chứ không phải như hiện tại, chỉ dây dưa trì hoãn với đế quốc Sous tại tinh hệ Resker.

Đối với Leray mà nói, thái độ của Trenock là rất quan trọng.

Những người cần phải xuyên qua tuyến phong tỏa với chiến hỏa lan tràn và hải tặc hoành hành, ngoại trừ mập mạp và một đám học viên ra, còn có Phó Tổng thống Flavio, bộ trưởng Bộ ngoại giao Carmelo cùng với thượng tướng Bernadote đại biểu cho quân đội. Bọn họ sẽ đi cùng một chiếc phi thuyền đi đến Cộng hoà Trenock tiến hành liên lạc bí mật.

Mập mạp bất đắc dĩ phải kết thúc công tác nghiên cứu của mình. Boswell đã chuẩn bị cho hắn một chiếc robot [Ma Thú] lấy lệ với Cộng hoà Phỉ Dương, trang bị của chiếc [Ma Thú] này dĩ nhiên sẽ không giống với [Ma Thú] kiểu cũ phổ thông.

Thật thật giả giả, giả giả thật thật. Trong chiếc [Ma Thú] này, lão cáo già Boswell đã sử dụng một bộ phận khoa học kỹ thuật mới nhất của Leray, mà tại các bộ phận quan trọng của hệ thống động lực, hệ thống hành động và hệ thống điều khiển thì hoàn toàn rập khuôn giống như [Logic].

Chỉ cần không sử dụng kim loại sinh vật hai trạng thái, vậy thì chiếc robot như thế này cũng bất quá là robot đời thứ tám, đối với Cộng hoà Phỉ Dương mà nói, không đáng để liếc mắt.

Mập mạp cảm thấy rất đáng tiếc.

[Logic] vẫn phải nằm trong phòng thí nghiệm của Học viện quân sự thủ đô số 1, rất nhiều bộ phận lắp ráp còn chưa hoàn thành. Mà những tri thức hắn hấp thu được từ trong nhật ký làm việc của Kaspar và mạng inte, căn bản là không kịp thực tiễn hoá. Hắn chỉ lợi dụng được những linh kiện mà Rắm Thối cướp về để lắp ráp vài loại mô hình trong phòng thí nghiệm của trò chơi mà thôi.

Hiện tại, đứng trước mặt mập mạp, chính là thành quả của công tác mấy ngày nay - một chiếc robot do mấy trăm loại linh kiện robot khác nhau lắp ráp thành, chỉ có bộ khung xương và các bộ phận cơ bản.

Nhìn chiếc robot thô sơ thậm chí còn không được xem là phế phẩm trước mặt này, mập mạp thực sự rất muốn đem nó vứt đi. Bỏ thời gian dài tìm tòi học tập, thế nhưng lại không có thời gian hoàn thành đến cuối cùng, đối với hắn mà nói, giống như là đã dụ dỗ được đối tượng lên giường sẵn sàng rồi, lại đột nhiên phát hiện ra lão nhị không lên được, khó chịu không thể tả! (câu này viết ý khó hiểu, nd và bd đều bó tay, chém tạm)

"Con mẹ nó!" Mập mạp cầm lấy cánh tay sửa chữa tự động, đem vỏ ngoài đang bao phủ buồng lái, lắp lên robot. Hệ thống của robot là do chính mình hao tâm tổn trí gom góp được, cho dù không thể hoàn thành, ít nhất cũng phải mang đến phòng thí nghiệm đối chiến để thử một vài tính năng.

Có thể tưởng tượng được, khi chiếc robot này xuất hiện ở phòng quan sát chiến đấu trung ương, sẽ gây ra náo động đến mức nào.

Nếu như không phải trên đỉnh đầu robot có dấu hiệu SM-01314 đang xoay tròn, các người chơi suýt nữa cho rằng robot khô lâu [Vong Linh Hành Giả] đã từ bên ngoài lọt được vào trong khu an toàn.

Không có vỏ thiết giáp, không có pháo năng lượng, ngay cả vỏ bọc kim loại bọc xung quanh khung xương cũng không được trọn vẹn đầy đủ. Ngoài ra, hệ thống bảo hộ, kim loại bổ sung và hệ thống dự bị của một số vị trí quan trọng cũng không có nốt.

"Ai muốn đánh ta?!" Mập mạp cao giọng kêu lên.

Các người chơi thất khiếu chảy máu. Điều này còn phải hỏi sao? Ngoại trừ các giáo đồ bại hoại của Hèn mọn thần giáo ra, toàn bộ hơn trăm vạn người chơi trong phòng quan chiến trung ương đều có ước vọng này.

"Ai muốn đánh ta?!"

Sau khi mập mạp hô đến lần thứ hai, trên màn hình khiêu chiến, các thư thách đấu xoàn xoạt hiện lên, nhiều đến nỗi màn hình gần như bị treo.

Nhìn thấy cái tên này điều khiển chiếc robot còn tơi tả hơn so với [Vong Linh Hành Giả], còn có người chơi mang theo huyết hải thâm cừu nào mà lại không lợi dụng cơ hội này có cừu báo cừu có oán báo oán, người đó đích thật là có đầu óc bị ván cửa kẹp, bị sầu riêng đập, bị nước sôi ngâm, bị móng ngựa đạp, bị lợn nái gặm, bị roi bà chằn đánh, bị gã biến thái nhổ nước bọt.

Ngay lúc mọi người tranh giành trước sau làm náo loạn cả lên, một chiếc robot hình người [Hàn Mang] đã đi tới trước mặt mập mạp.

"Ta khiêu chiến ngươi, cái tên bại hoại này!"

Trong lúc đột ngột, nguyên bản đại sảnh quan chiến đang ồn ào huyên náo, liền trở nên lặng ngắt như tờ.

Mỗi một người chơi đều nhận ra chiếc robot [Hàn Mang] này. Đây là robot tư nhân do công ty chế tạo robot Thuyết Tiến Hoá của Trenock nghiên cứu phát triển, ra đời từ nửa năm trước. Đồng thời, cũng là robot đẳng cấp cao nhất mà hiện nay người chơi có khả năng đạt được trong {Mãn Thiên Chiến Hoả}.

Kỹ thuật của loại robot này không được công khai, khác với các robot do rất nhiều người chơi tự mình chế tạo, loại robot này chỉ có thể do hệ thống cung cấp.

Trong hiện thực, robot như vậy có giá cao đến 133 triệu Phỉ Nguyên, mà lại với số lượng hạn chế. Rất nhiều người ngay cả cơ hội liếc mắt cũng không có. Người có thể có được nó, chỉ có các siêu cấp phú hào.

Mà ở trong trò chơi, chỉ có mười người có tư cách có được loại robot này. Đó chính là mười người chơi nằm trong top 10 của bảng xếp hạng.

Hoàn toàn tương đồng về ngoại hình, phương thức điều khiển và tính năng so với hiện thực, cũng đồng dạng là tượng trưng cho thân phận như trong hiện thực.

Người phát ra khiêu chiến, là người xếp thứ mười trong bảng xếp hạng hiện nay, ID tên là "Đàm Tiếu Gian".

Đàm tiếu gian lỗ hôi phi yên diệt. (Tạm dịch: trong lúc nói cười mà tiêu diệt địch).

Một cái tên rất nho nhã, rất cao ngạo cũng rất có sát khí.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện