Trong quá trình xuống tầng dưới tôi mới chú ý tới, nhiệt độ của mỗi tầng đều không giống nhau, trên tầng ba nhiệt độ tương đối bình thường, tầng hai lạnh hơn một chút, tầng một thì lạnh nhất, nói thế nào nhỉ.....?Tiểu Tiên, thử xem có xuyên xuống dưới nền đất của tầng một không? Nếu như dưới tầng một có mật thất, hoặc có tầng ngầm cũng chưa biết chừng! Tôi đề nghị với Tiểu Tiên.Để Tiểu Tiên thử xem! tiểu nữ quỷ đáp.Tiếp theo, Tiểu Tiên nằm rạp xuống đất, bóng hình của nó đột nhiên lọt xuống một khoảng trống, chỉ trong nháy mắt, Tiểu Tiên đã chui xuống một độ sâu chừng mấy mét, sau đó......A....! Tiểu Tiên kêu lên một tiếng thảm thiết, thân hình của nó phóng vọt từ dưới đất lên, trên người của nó không ngừng bốc ra khói đen.Đau quá, chú ơi, đau.....quá! Tiểu Tiên đưa tay xoa lên những chỗ đang bốc lên khói đen trên thân hình nó, cái miệng của nó đang sắp mếu.Tiểu Tiên, ngoan đừng khóc! Tôi an ủi Tiểu Tiên, trong lòng tôi vô cùng trấn kinh, bởi vì tôi đã cảm nhận được, bởi vì vừa rồi Tiểu Tiên đã chạm phải một bức tường có thiết đặt kỳ môn trận pháp, trận pháp đã tự động phát ra sức mạnh, suýt nữa thì đã đốt cháy Tiểu Tiên rồi.
nếu không phải là Tiểu Tiên phản ứng nhanh nhẹn, nó trực tiếp bay vọt lên, hậu quả sẽ không biết sẽ như thế nào nữa.Quả nhiên là không bình thường! Mạc Văn Thành, rốt cuộc ngươi đang làm cái trò gì đây? Tại sao ngươi lại chú ý đến sư muội Phương Nhu của ta?Một ngọn lửa tức giận đang bùng cháy lên trong đầu tôi.Ngày trước sư phụ đã kể cho tôi nghe về rất nhiều môn phái, dựa vào trí nhớ trong đầu, tôi cố gắng đoán thân phận thực của Mạc Văn Thành.Tôi có thể xác định, Mạc Văn Thành nhất định là môn đồ của một môn phái, có điều chưa có chứng cớ xác thực, nên tôi không thể võ đoán, đành chỉ biết vừa an ủi Tiểu Tiên, vừa tìm kế sách.Tiểu Tiên, tuy rằng ta đã phong kín quỷ khí trên người Tiểu Tiên, nhưng mà trận pháp này đã không thể khóa Tiểu Tiên lại được, nó cũng không thể trực tiếp sát hại Tiểu Tiên.
Nhưng mà trận pháp này rất tà môn, cháu vẫn cần phải cẩn thận hơn mới được!Tôi đoán bên dưới lòng đất nhất định có mật thất, loại mật thất rất sâu.
Mạc Văn Thành nhất định sẽ phải đi lên, đợi khi anh ta lên, chúng tôi sẽ đi theo anh ta, khi đó chúng tôi nhất định sẽ thâm nhập vào trong mật thất để dò xem rồi.Hoặc cũng có thể đợi khi anh ta mở cửa, chúng tôi sẽ tìm cơ hội lẻ vào.
Bởi thông thường mà nói, nơi cửa thường hay ra vào của trận pháp, nếu xâm nhập từ đó, nhất định sẽ không bị công kích.Nhưng mà cần phải chú ý, cự lý cách anh ta không được gần quá ba mét, nếu không anh ta mà phát giác ra được, nếu tôi đoán không nhầm, có lẽ anh ta là đệ tử của một giáng đầu sư.Tôi còn chưa kịp nói xong thì phải dừng lại, bởi vì có tiếng mở cửa vang lên, một chiếc tủ đứng ở một góc phòng tự động di chuyển, để lộ ra một lối vào.
Tôi có thể lờ mờ nhận thấy một cái cầu thang bằng sắt chạy xuống phía dưới.Anh ta đi ra rồi, cẩn thận đấy Tiểu Tiên!Tôi nhỏ giọng dặn dò Tiểu Tiên, lúc này trên người của Tiểu Tiên đã không còn bốc khói đen nữa, nhưng mà Tiểu Tiên có vẻ yếu đi, nhưng mà không trở ngại đến tính hiếu kỳ muốn thám thính bí mật của cô bé.
Tiểu Tiên lập tức bay tới, cô bé giữ một khoảng cách trên ba mét với Mạc Văn Thành.Một bóng người từ phía dưới đi lên, đây chẳng phải là Mạc Văn Thành thì còn là ai nữa?Trên khuôn mặt của Mạc Văn Thành đang nở một nụ cười rất quỷ dị, trên tay anh ta cầm mấy chiếc bình nhỏ, không biết bên trong đựng thứ gì đó.Sau khi Mạc Văn Thành đi lên, đột nhiên anh ta ngừng bước hoài nghi nhìn về phía tôi và Tiểu Tiên.Tiểu Tiên, mau lùi lại....! tôi vội nhắc Tiểu Tiên.Tiểu Tiên kinh sợ vội bay lùi lại, cách Mạc Văn Thành chừng bảy tám mét.Chỉ thấy Mạc Văn Thành chau mày, anh ta đưa mắt nhìn vào chỗ Tiểu Tiên ban nãy đứng, sau đó anh ta lắc đầu, miệng lẩm nhẩm: Chẳng lẽ cảm giác của mình là sai, không phải là thứ tà vật nào ư? Mà làm gì có thứ tà vật nào dám tới địa bàn của mình? Có mà tìm cái chết!Chắc là mình nhìn nhầm, bởi mình đã khai mở âm dương nhãn rồi cơ mà, nếu như có thứ tà vật nào đó, chắc chắn mình phải nhìn thấy....!Mạc Văn Thành nghi hoặc lắc đầu, sau đó anh ta cầm mấy chiếc bình nhỏ đi về phía phòng ngủ, chắc anh ta đi lấy một thứ gì đó.Nguy hiểm quá...!Tôi và Tiểu Tiên thở phào nhẹ nhõm, tôi kinh sợ cho cảm giác mẫn cảm của Mạc Văn Thành, độ mẫn cảm này có thể sánh ngang với sư muội Phương Nhu của tôi rồi.Nghe anh ta lẩm nhẩm những lời như vậy, tôi càng có thể khẳng định, dưới mật thất nhất định có những thứ rất bí mật.Chỉ cần xuống được phía dưới, chúng tôi sẽ có thể nhìn thấy những bí mật được ẩn dấu, chỉ cần nhìn thấy sẽ chứng minh được những suy đoán của tôi.Tiểu Tiên, ta đánh giá sai rồi, người này cảm ứng rất linh mẫn, Tiểu Tiên phải cách người đó sáu bảy mét, người này đã khai mở thiên nhãn, nhưng mà âm khí của Tiểu Tiên đã bị che đi rồi, anh ta không thể nhìn thấy được, đi! Tranh thủ lúc anh ta còn chưa quay trở lại, chúng ta đi thám thính!Chú, người đó rất đáng sợ.....!cháu sợ anh ta! Tiếng nói sợ hãi của Tiểu Tiên truyền tới tai tôi.Tiểu Tiên, dũng cảm lên, cháu là quỷ cơ mà! Tôi động viên Tiểu Tiên.Nhưng mà cháu rất sợ.....! Tiểu Tiên xem ra có vẻ rất sợ hãi Mạc Văn Thành, cô bé không dám tiến lên.Tiểu Tiên, chú cần Tiểu Tiên giúp đỡ, Tiểu Tiên dũng cảm lên nhé! Tôi động viên cô bé.Vâng ...cháu...! Tiểu Tiên lấy lại can đảm, tiếp theo nó bay vào bên trong cửa hầm.Mắt tôi lại cảm thấy tối sầm, trong bóng tối Tiểu Tiên như cảm thấy có thêm năng lượng, nó đã lấy lại được can đảm, men theo cầu thang, tôi cùng Tiểu Tiên đi xuống chừng khoảng năm phút, trước mặt tôi xuất hiện một cái cửa sắt rát vững chắc, có điều cánh cửa đang khép hờ.Đương nhiên cánh cửa này không thể làm khó được Tiểu Tiên, thân hình nó biến thành mỏng như tờ giấy lách qua khe cửa mà vào, thực sự nó sợ không dám động vào cánh cửa nữa.Bởi vì trên cánh cửa sứt đó có họa rất nhiều những loại phù văn rất cổ quái, tôi biết, đó chính là những loại phù triện có tính công kích.
Vì thế nên tôi dặn Tiểu Tiên không được chạm vào, chỉ cần không chạm vào nó, nó sẽ không hề công kích.Bước vào bên trong, tôi đưa mắt nhìn về phía trước, tôi bỗng giật nảy mình.
Bởi trong đây không hề óc đèn điện, khắp nơi la liệt toàn là những cây nến đang thắp, một mùi vị cổ quái xộc vào mũi