Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Sự Kiện Sa Dân (2)


trước sau

Diệp Thiếu Dương lắc đầu, lão Quách lại lập tức nói: “Biết, trên mạng có mười sự kiện thần quái lớn của Hoa Hạ quốc, cái thứ nhất chính là ngọc bội song ngư, nói là có liên quan với sự kiện sa dân, cương thi gì đó. Tôi trước kia rất có hứng thú, từng nghiên cứu, không biết là thật hay giả, vừa lúc lão ca ở đây, lộ ra cho tôi một chút?”

Tào Vũ lấy ra một bao thuốc lá, chia cho mọi người hút, chỉ có lão Quách nhận.

Tào Vũ tự mình đốt một điếu, hít sâu một hơi, nói: “Các tư liệu kia trên mạng, tôi cũng từng xem đại bộ phận, tuy là tin đồn, nhưng có nguyên nhân một số việc vẫn phù hợp chân tướng, dù sao chuyện lớn như vậy, cho dù là muốn giấu diếm, cũng không có khả năng hoàn toàn giấu được.”

“Lão ca cũng đừng nói lấp lửng nữa, lộ ra cho chúng tôi một chút, đương nhiên, những thứ thật sự Cơ mật kia, ông tuyệt đối đừng nói, chúng tôi cũng không dám biết.” Biết càng nhiều bí mật, đối với bản thân càng không có chỗ tốt, lão Quách chút giác ngộ này vẫn là có.

Tào Vũ nói: “Hồ sơ tuyệt mật thật sự, tôi cũng không tiếp xúc đến. Tôi có thể nói cho các người chỉ có một việc: sự kiện sa dân là thật, nhưng lúc ấy bị vây công không phải trạm khí tượng gì cả, mà là một điểm trao đổi vận chuyển vật tư chính phủ thiết lập ở La Bố Bạc.

Nơi này cần giải thích một phen, bởi vì La Bố Bạc luôn luôn là trọng điểm khoa học khảo cổ cùng thám hiểm, bởi vậy vô luận là chính phủ hay là tổ chức dân gian, hàng năm đoàn đội tới Lạ Bố Bạc nối liền không dứt, mà sa mạc đại bộ phận là khu không người, tiếp tế tiếp viên rất bất tiện, bởi vậy

trong sa mạc, có rất nhiều điểm tiếp tế tiếp viện nhà nước hoặc dân gian.

Ngành chúng tôi ở trong di chỉ Lâu Lan, cũng có mấy điểm tiếp tế tiếp viện như vậy, đồng thời phụ trách giám sát khống chế. Năm đó gặp chuyện, là một điểm tiếp tế tiếp viên của chúng tôi, tình huống là như vậy, lúc ấy trong La Bố Bạc xảy ra động đất, chúng tôi mời một đội nhà địa chất học đến khảo sát, phát hiện động đất ở đáy hồ Kiến Hạc cùng La Bố Bạc, sinh ra một khe hở, ở vị trí khe hở xuất hiện hiện tượng cực dạ cục bộ, đưa tay không thấy năm ngón, trong đó thanh âm quái dị thay nhau nổi lên, tựa như trong lòng đất cất giấu rất nhiều quái vật…

Đội khoa học khảo cổ cũng không dám đi xuống tra xét, vì thế tạm thời lui đến điểm tiếp tế tiếp viện, báo cáo tình huống, tổ chức một bước hành động tiếp theo, trong quá trình ở điểm tiếp tế tiếp viện chờ đợi, đội khoa học khảo cổ gặp tập kích, căn cứ người sống sót lúc ấy kể lại, lúc ấy tập kích bọn họ là một đám người toàn thân đều là hạt cát, súng bắn lên người, lập tức tan nát, hóa thành cát chảy, sau đó một lần nữa hội tụ thành hình người.

hơn nữa không riêng gì loại sinh vật chưa biết này, lúc ấy hiện trường còn đã xảy ra rất nhiều hiện tượng thần bí khoa học không thể giải thích, nghe nói lúc ấy toàn bộ điểm tiếp tế tiếp viện trong phạm vi mấy km phụ cận, trời hoàn toàn tối mịt, thanh âm quái dị thay nhau nổi lên, nói như thế nào nhỉ, chính là ‘quỷ khóc sói tru’ dân gian nói đi, tín hiệu cũng đứt.

Những sinh vật chưa biết đó bị người của trạm tiếp tế tiếp viện tiến hành điên cuồng công kích, khéo là ngoài trạm tiếp tế tiếp viện phụ cận mấy km, lúc ấy một đội thám hiểm dân gian đóng quân, trạm tiếp tế tiếp viện chỉ có một người trốn ra, tới đội thám hiểm cầu viện, đội thám hiểm thông qua vô tuyến điện báo cảnh sát, nhưng bởi vì đường xá xa xôi, đợi thời điểm đặc công chính phủ biết được, đã nhìn thấy một hình ảnh cực kỳ đáng sợ…”

Nói đến đây, trên mặt Tào Vũ toát ra một tia biểu cảm phức tạp1mà sợ hãi, “Tôi lúc ấy còn là văn chức trong ngành, phụ trách hạng mục khoa học khảo cổ, cùng các đặc công đóng quân ở Ngọc Môn quan, lúc ấy tôi cũng là nhóm đầu tiên chạy tới, hình ảnh đó, tôi cả đời cũng không quên được.”

Bọn người Diệp Thiếu Dương đều mở to mắt nhìn ông ta, chờ ông ta nói tiếp.

Tào Vũ dùng sức hít mấy hơi thuốc, nói: “Chúng tôi lúc ấy nhìn thấy, thành viên đội thám hiểm, mỗi người đều nằm úp sấp ở trên mặt đất, cắn xé lẫn
nhau, giống như dã thú… Chỗ bị cắn bị thương, chảy ra không phải máu, mà là chất lỏng màu xanh lục. Đòi mạng nhất là, thân thể những người này đều chia năm xẻ bảy, ruột nội tạng đều chảy ra, từ góc độ y học mà nói, người như vậy tuyệt đối đã chết, còn có một người chỉ còn lại có đầu cùng cổ, vẫn như cũ đang cắn xé người khác…

Diệp tiên sinh, các vị, có lẽ cảnh này đối với mấy người mà nói không tính là5gì, nhưng chúng tôi đều là người thường, thấy một màn này, loại rung động đó, căn bản không thể nói.”

Tào Vũ đem tàn thuốc nhét vào trong hộp thuốc lá của mình, sau đó lấy ra khăn tay lau lau giọt trên trán mồ hôi.

Diệp Thiếu Dương bổ não một phen hình ảnh kia, cũng cảm thấy rất ghê tởm, người cắn người, người ăn thịt người, loại chuyện này cho dù đối với pháp sư mà nói, khẩu vị cũng thật sự có chút nặng.

“Những người này lúc ấy đã không phải người sống.” Tứ Bảo nói, “Chảy ra máu màu xanh lục, nói rõ bọn họ đã trúng thi độc, thành cương thi loại hình thái đầu tiên hoạt tử nhân, về phần những người hạt cát tạo thành ông nói, tôi không biết, chưa từng gặp loại tà vật hình thái này.”

Tứ Bảo lúc nói chuyện, ánh mắt liếc về phía Diệp Thiếu Dương và lão Quách, hai người đều không nói lời nào, giống với cậu ta, cũng là lần đầu tiên nghe nói tà vật hình thái ly kỳ như vậy.

“Sau đó thế nào?”3Lão Quách hỏi.

Tào Vũ nói: “Bọn họ sau khi phát hiện chúng tôi, dừng cắn xé lẫn nhau, bắt đầu công kích chúng tôi, cắn bị thương một đặc công. Chúng tôi không có biện pháp khác, quyết đoán, chỉ có dùng súng bắn quét, bắn lên người, bọn họ thế mà không chết, chỉ có đầu sau khi bị bắn vỡ, bọn họ mới triệt để bất động.

Chúng tôi đã khống chế một cái đầu có thể cử động, cầm đi nghiên cứu, từ góc độ sinh vật học đến xem, hắn đã chết, đầu óc cũng không có bất cứ hoạt động nào… Nhưng vẫn có thể làm ra biểu cảm, nhưng không thể trao đổi với người ta, hơn nữa có tính công kích… Đặc công bị cắn kia, về sau cũng biến thành như vậy. Lúc ấy có nhà sinh vật học nói, đây là một loại bệnh độc chưa biết, có thể phá hư trung khu thần kinh con người vân vân…”

Lão Quách ‘Phốc’ một tiếng bật cười, “Tào lão ca, pháp sư chúng tôi, chưa bao giờ phản đối khoa học, nhưng rất nhiều3chuyện, cố dùng khoa học hiện có để giải thích, sẽ làm người ta cảm giác rất buồn cười.”

Tào Vũ gật gật đầu, nói: “Đó là hai mươi năm trước, hoàn cảnh lúc ấy không giống với hiện tại, tôi hiện tại không phải tới tìm mấy người sao.”

“Sau đó thì sao, việc này các người đều là làm sao mà biết được, ông không phải nói người đều đã chết sao?”

“Chính là người sống sót kia, hắn mạng lớn còn sống, dựa theo điều hắn nói, trên cổ hắn đeo một khối ngọc tổ tiên truyền, những người do hạt cát tạo thành kia, tựa như có chút cố kỵ vật đó, vậy mới để hắn trốn thoát. Hơn nữa đội thám hiểm lúc ấy cũng có người đào tẩu, tình huống là như thế để lộ ra ngoài, đây là sự kiện sa dân chân chính, nhưng trên mạng phán đoán về chân tướng sự kiện, đều là người đời sau tưởng tượng, bởi vì chân tướng ngay cả bản thân chúng tôi cũng không biết.”

Tào Vũ bất đắc dĩ lắc lắc đầu, “Vốn chỉ là một lần5khảo sát địa chất, không ngờ đã xảy ra loại chuyện đáng sợ này, chính phủ thành lập tổ chuyên án đi điều tra, bởi vì tất cả cái này đều là sau khi động đất sinh ra khe hở mới xảy ra, cho nên chúng tôi đi đáy hồ điều tra khe hở đó, kết quả… khe hở đã khép lại, một chút manh mối cũng không còn.”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện