Một cử động này, khiến Lyon và Charlton đều cảm thấy có chút buồn bực, không rõ hắn lấy đâu ra dũng khí, đi làm chuyện tỏ rõ chính là chịu chết này.
“Xông lên! Vì vinh quang của gia tộc quỷ hút máu!”
Charlton thân vương hạ mệnh lệnh công kích, trong lúc nhất thời, toàn bộ tà vật hầu như đồng thời hành động, đồng nghìn nghịt trào tới như thủy triều…
Diệp Thiếu Dương từ trong đai lưng lấy ra m Dương Kính, một tay ở trên mặt gương nhấn một cái, vẽ ngang hai nét hét lớn một tiếng: “Đều ra đi!”
Trên mặt gương hiện lên một đạo hào quang, một bóng người bay ra, tay cầm trường kiểm, bay vào trong đám người, tiếp theo lại là cái thứ hai, cái thứ ba… Tốc độ càng lúc càng nhanh, Tiểu Thanh, Tiểu Bạch, Mỹ Hoa, Tuyết Kỳ, Lý Lâm Lâm, Phượng Hề, Cục Than…
Mấy bóng người một khi bay ra, lập tức chui vào trong trận địa địch, không có bất cứ sự trì hoãn nào, trực tiếp xung phong đánh giết.
Này tà vật số lượng tuy nhiên nhiều, nhưng mà lực chú ý hoàn toàn đều ở Diệp Thiếu Dương cùng Nhuế Lãnh Ngọc trên người, căn bản không dự đoán được sao có thể đột nhiên nhiều ra nhiều đối thủ lợi hại như vậy, bị xung phong liều chết một phen, trận pháp đã loạn, liên tiếp tại lui.
Đây là nguyên nhân Diệp Thiếu Dương có gan trực diện đối thủ, con bài chưa lật của hắn, ở thời khắc quyết đấu này, cũng không hề giữ lại đánh ra.
Diệp Thiếu Dương thở phào một cái, nói với Nhuế Lãnh Ngọc: “Nam Cung Ảnh bao giờ đến?”
“Em sao biết được, ngọc châu dù sao đã bóp vỡ.”.
“Tốt nhất đừng có chơi xỏ anh, bằng không anh giết đến Vô Lượng Giới tìm hắn!”
Diệp Thiếu Dương tay cầm Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, hướng tới Lyon lao đi.
“Ngày hôm qua nguyên thần xuất khiếu, không có cách nào đánh với ngươi, hôm nay đến đánh một trận hẳn hoi!”
Lyon và Charlton đều đúng không nhúc nhích, đều tự nâng lên hai tay, động tác nhất trí, nhìn qua rất giống thức mở đầu của Thái Cực đơn giản, nhưng lòng bàn tay nhất trí hướng ra phía ngoài.
Diệp Thiếu Dương nhìn thấy, chỗ lòng bàn tay của bốn cái tay này đều có một mảng dạng vòng xoáy màu đen dao động, càng lúc càng lớn, khi mở rộng đến lúc lòng bàn tay không chứa nổi, vòng xoáy màu đen rời khỏi lòng bàn tay, hội tụ cùng một chỗ, triển khai to bằng quả bóng rổ, từ trong đó không ngừng bay ra tia sáng màu đen, nháy mắt đáp xuống, vòng quanh Diệp Thiếu Dương và Nhuế Lãnh Ngọc xoay tròn. Trong lòng Diệp Thiếu Dương kinh hãi, bổ tới một kiếm, hắc quang tan ra, có một loại cảm giác không thể nào dùng sức, sau đó chỗ hổng rất nhanh lại bị hắc quang xoay tròn chặn lại, tăng tốc xoay tròn.
Từng luồng năng lượng kinh khủng hướng Diệp Thiếu Dương đè ép tới, dần dần hình thành một kết giới vô hình cường đại. Không tốt!
Diệp Thiếu Dương vội vàng làm phép, đem mấy tấm linh phù dán ở trên thân Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, cắt qua ngón giữa, đè chuối kiếm, trong miệng niệm lên chủ ngữ, bổ ra một kiếm.
Một kiếm này Diệp Thiếu Dương dùng tới mười thành lực đạo, lại có linh phù thêm vào, một kiếm bổ vỡ kết giới, linh phù nháy mắt cháy lên, cùng linh lực của Thất Tinh Long Tuyền Kiếm tác dụng lẫn nhau, ngăn cản lực lượng hắc quang xoay tròn vây kín.
Một tay Diệp Thiếu Dương đem Nhuế Lãnh Ngọc đẩy ra ngoài, lúc này mấy tấm linh phụ cũng dập tắt, Thất Tinh Long Tuyền Kiếm kịch liệt run lên, hầu như sắp tuột tay mà bay đi.
Diệp Thiếu Dương biết mình là không ra được, đành phải thu hồi Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, dùng sức cắm ở trong khe hở sàn, ở trên không đánh ra hai tấm ám kim thần phù trước, chắn một chút thể thắt lại của kết giới, tranh thủ cho mình một chút thời gian.
Tiếp theo nhanh chóng lấy ra một đồng tiều điều mẫu cùng ba đồng chú mẫu, vòng quanh lưỡi kiếm bày thành một vòng, cắn chót lưỡi, phun lên một ngụm máu.
“Nhất khí hóa tam thanh, vô cực hải trung sinh, song cước bất triêm nế, lân lân hạo khí tồn! Tử vi đại để cấp cấp như luật lệnh!”
Một tay tạo thành pháp quyết, vô trên mặt đất, bốn đồng tiền ba nhỏ một lớn chợt bị đánh bay lên, ba đồng tiền chú mầu phát ra linh quang màu tím, bay tới trên không thanh kiếm, hóa thành ba đóa hoa sen màu tím, không ngừng xoay tròn.
Đồng tiều điều mẫu kia cũng trào ra ánh sáng vàng, dung nhập bên trong ba đóa hoa sen.
Tam hoa tụ đỉnh, sau khi hình thành, không ngừng hướng ra
phía ngoài phóng ra linh khí, tựa như gợn sóng mặt nước, dập dờn ra ngoài từng vòng một, ngăn cản tiêu hao xu thế điên cuồng thu nạp của hắc quang.
Diệp Thiếu Dương không thể thi triển tam hoa tụ đỉnh thật sự, Tam Hoa Tranh Minh Thuật này, thật ra chỉ là dùng pháp khí phối hợp chú ngữ mô phỏng ra tam hoa tụ đỉnh, được đạo gia xưng là tiểu tam hoa, có thể không ngừng phóng thích linh lực, chống lại tà khí xâm nhập.
Sau khi tiểu tam hoa thành hình, hai đạo thần phù cũng hao hết linh lực, nhưng tam hoa tản mát ra linh lực, trào từng đợt về hướng hắc quang tạo thành kết giới, trong lúc nhất thời chặn xu thể ép lại.
“Quả thật cũng có vài phần thực lực” Khóe miệng Charlton thân vương lộ ra nụ cười lạnh, vẻ mặt nhất thời căng thẳng, áo choàng trên người bay múa, giữa hai tay không ngừng phun ra nhiều khí đen hơn nữa, tăng tốc kết giới xoay tròn, Lyon bên kia cũng tăng mạnh thế công.
Một vương giả, một thân vương quỷ hút máu, hai người cùng nhau phát lực, cho dù là tam hoa tụ đỉnh cũng có chút không chống đỡ được, nhất thời có chút lung lay sắp đổ.
Nhưng lúc này Nhuế Lãnh Ngọc đã phục hồi tinh thần lại, rút ra Tùng Văn Cố Định Kiếm, hướng tới Charlton thân vương đâm tới.
Tiểu Thanh Tiểu Bạch cũng từ giữa một đám quỷ hút máu xông ra ngoài, tay cầm Thanh Phong Kiếm cùng Minh Nguyệt Kiếm, ba thanh kiếm cùng nhau vây công Charlton thân vương.
Ba người này thực lực đều không kém, cùng nhau vây công, Charlton thân vương cũng không thể không gian đoạn phun ra hắc quang, hai tay nháy mắt trở nên đỏ bừng, không ngừng nhỏ máu xuống dưới, ở trong tay hội tụ thành một thanh huyết kiếm, nhấc lên giao đấu với ba người,
Chỉ còn lại có một mình Lyon làm phép, Diệp Thiếu Dương nhất thời cảm giác được áp lực chợt giảm, tuy vẫn bị hoàn toàn áp chế, nhưng cuối cùng thở dốc một hơi, nhìn chằm chằm Lyon.
Lyon lại thả lỏng khống chế đối với kết giới, cũng không để ý tới các thủ hạ kia của mình, nhìn chằm chằm Diệp Thiếu Dương, có một loại cảm giác không nhanh không chậm.
Cho Diệp Thiếu Dương cảm giác là, hắn tựa như đang chờ đợi cái gì… Chờ đợi cái gì vậy?
Ở dưới bình phun thuốc không ngừng phun, tà vật toàn bộ tầng hai hầu như bị giết sạch. Diệp Tiểu Manh cùng Trường Tiểu Nhị hai người hô to đã nghiền. Mắt thấy phát minh của mình lại một lần nữa lấy được thắng lợi trọng đại, trong lòng lão Quách cũng có cảm giác thành tựu, mắt thấy tà vật còn lại không nhiều, vội vàng ngăn cản trước mặt mấy người, bảo Đầu Bẹp hiện ra chân thân, đến nghiền nát đám tà vật kia, đem máu thịt cùng nhau nuốt vào bụng, trực tiếp luyện hóa nguyên thần của bọn hắn.
Đầu Bẹp từ sau khi độ kiếp, ở dưới sự dạy dỗ của lão Quách, tu vi tăng từng ngày, chân thân cũng so với trước kia lớn hơn rất nhiều, nhìn như một con mãng xà, lao vào giữa một đám tà vật, bắt đầu vồ giết.
Diệp Tiểu Manh và Trương Tiểu Nhị nhìn một màn này, tuy biết là người một nhà, vẫn nhìn mà có một chút hết hồn.
“Gã này nhìn qua thật ngốc nha, to xác như vậy…” Trương Tiểu Nhị lẩm bẩm.
“Ngốc? Đừng nói bừa, cái đầu nó tuy to, nhưng thân thủ phi thường tốt, từ đầu này lao đến một đầu khác, cũng không cần tới vài giây!” Lão Quách nhà có con một nên sốt ruột, vội vàng giải thích.
Lúc này Tạ Vũ Tình từ lầu một đi lên, dò hỏi bọn họ tiến hành thế nào.
Lâm Tam Sinh, Tứ Bảo còn có Qua Qua một mực ở bên ngoài chém giết dơi máu bay ra cùng tà vật bỏ chạy, lúc này sau khi kết thúc công việc, cũng theo vào.