Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Lão Bà


trước sau

“Thanh Khâu sơn. Đạo Phong phun ra ba chữ này.

Thanh Vân Tử gật gật đầu. “Thanh Khâu son, tông môn số một Tiệt giáo, Cửu Vĩ Thiên Hồ với Thiếu Dương… Các ngươi cũng biết, Thanh Khâu son ở Thanh Minh Giới ảnh hưởng hết sức quan trọng, các tông môn Xiển giáo này, đều là cáo già, sẽ tuyệt không vì Huyền Không quan, đi tìm Thanh Khâu

Dương Cung Tử nói: “Vậy uy hiếp đối với Thiếu Dương, chính là bản thân Huyền Không quan…”

Đạo Phong nói: “Lý Hạo Nhiên. Trừ người này, còn lại đều là cỏ rác.”

“Tô Mạt kia, cũng là tài năng có thể đào tạo, chỉ là cần thời gian.” Dương Cung Tử bổ sung, sau đó nói: “Nhưng em không rõ, cái này rõ ràng là Đạo Phong cùng Lê sơn lão mẫu đánh cược, không quan hệ với Huyền Không quan, Thiếu Dương cũng chỉ là bàng quan, vì sao sẽ sinh ra uy hiếp đối với cậu ấy.”

Đột nhiên nghĩ đến cái gì, nhìn Thanh Vân Tử, chấn động nói: “Ý tứ sự phụ là, Lê sơn và Huyền Không quan sẽ hợp tác…”

“Vô cùng có khả năng.” Thanh Vân Tử dùng lại cúi đầu đùa nghịch động tác khúc côn gỗ, suy nghĩ hồi lâu, nói: “Các ngươi nghĩ tới chưa, vì sao Lê sơn lão mẫu nhất định phải đối đầu với Đạo Phong, tình nguyện đắc tội Cửu Vĩ Thiên Hồ, cũng muốn bắt cóc Thiếu Dương, ép Đạo Phong đến?”

Dương Cung Tử nói: “Đạo Phong lúc trước từng đi Lê sơn quấy một hồi?” Thanh Vân Tử xua tay, khinh thường cười nói: “Lão bà đó tuy bụng dạ hẹp hòi, nhưng không đến mức không có giới hạn như vậy, các ngươi không nghĩ bà ta tu hành bao nhiêu năm, từ nhân gian đến Thanh Minh Giói, tu thành Xiển giáo Kim tiên… Bà ta nếu thật sự là trừng mắt tất báo như vậy, đã sớm bị đánh chết tám lần rồi!”

Dương Cung Tử nghe xong đoạn lời này, có chút giật mình, nói: “Sư phụ ý tứ là… Lê sơn làm như vậy, là vì giúp Huyền Không quan?” Nhíu mày suy nghĩ một phen nói, “Nhưng sư phụ lúc trước không phải nói, bà ta sẽ không ra mặt cho Huyền Không quan sao?”

“Tất nhiên sẽ không, khẳng định có nguyên nhân tầng sâu hơn nữa…”

“Nguyên nhân gì?” Dương Cung Tử truy hỏi.

Thanh Vân Tử xua tay nói: “Không biết, các ngươi đừng nhìn ta nói say sưa, rất nhiều chuyện ta lại không tận mắt thấy, cũng không hiểu rõ lắm. Nhưng vấn đề này có thể đặt xuống… Đổi một cái góc độ nghĩ, Lê son lão bà đó sẽ không làm chuyện lỗ vốn, bà ta đã hợp tác với Huyền Không quan, tất nhiên là có phần thắng, bà ta, hoặc là nói bọn họ liên minh này phần thắng ở đâu?”

Dương Cung Tử và Đạo Phong đều yên lặng tự hỏi.

Lúc này phía chân trời xa xôi xuất hiện một đám mây đen thật lớn, chậm rãi bay đến Quỷ Vực không ngày không đêm, bầu trời cũng luôn là một mảng ảm đạm, xen vào giữa ban ngày cùng đêm tối, nhưng đám mây đen này xuất hiện vẫn cực kỳ bắt mắt.

Ba người đều quay đầu nhìn thoáng qua, Dương Cung Tử nói: “Bọn họ đến rồi.”

“Không sao.” Đạo Phong nói, hắn cũng đã an bài tốt, có một đám môn nhân kia của mình ứng chiến, tuyệt đối chống đỡ được, hắn trái lại cũng không lo lắng, vì thế tiếp tục tự hỏi vấn đề phía trước.

Dương Cung Tử thử phân tích thực lực địch ta hai bên: “Tô Mạt miễn cưỡng có thể đổi quân với Thiếu Dương đi, cho dù không đủ, cũng có thể bám trụ Thiếu Dương, nhưng bên cạnh Thiếu Dương còn có không ít cường giả…”

Thanh Vân Tử vung tay lên, “Không cần tính toán người chính xác, những thứ này đều không quan trọng, người làm sao biết Lê son và Huyền Không quan có bao nhiêu người, hoặc là còn có môn phái khác? Cho dù chủ yếu, Đạo Phong, ngươi, Thiếu Dương, còn có Cửu Vĩ Thiên Hồ… Lão nữ nhân bên kia, trừ chính bà ta, cũng chỉ Lý Hạo Nhiên, Lý Hạo Nhiên mạnh nữa, ta cũng không tin có thể mạnh hơn sư phụ hắn Vô Cực Thiên Sư… Ừm, cái này cũng nói không chính xác, nhưng đã chưa trảm tam thi, sẽ không mạnh hơn Đạo Phong ở đâu, về phần lão nữ nhân…”.

Dương Cung Tử có chút buồn bực nói: “Sư phụ một câu một cái lão nữ nhân, như vậy thật sự được không?”

“Có cái gì không được, sống mấy
ngàn năm, chẳng lẽ không phải lão nữ nhân?”

Dương Cung Tử đầu nổi gân đen. “Con cũng đã sống ngàn năm.”

“Tính chất không giống nhau, ai da, ta nói con đứa nhỏ này, ta đây nói chính sự, con rẽ sang cái gì.” Thanh Vân Tử gãi gãi đầu, “Ta vừa nói cái gì nhỉ, ồ đúng rồi, so thực lực tuyệt đối, lẽ ra bọn họ là chịu thiệt… Bọn họ lấy đầu ra sự tự tin?”

Ánh mắt Đạo Phong chợt lóe, nói: “Lúc Tô Mạt đi Thanh Minh Giới, đã mang đi một món đồ, cái chuông vàng đó, nghe nói chỉ cần lay động, là có thể khiến chuyển thể quý đồng hiện hình…”

Thanh Vân Tử đột nhiên cả kinh, vỗ ót nói: “Ta thế mà đã quên chi tiết này! Lần hành động này của bọn họ, rất có thể chính là hướng tới thanh lý chuyển thể quý đồng, đây là sức kêu gọi lớn nhất!”

Cái này cũng xác minh Thanh Vân Tử lúc trước đoán: nếu chỉ là vì Huyền Không quan, Lê son, còn có môn phái khác, nhất định thờ ơ, không có khả năng mạo hiểm đắc tội Cửu Vĩ Thiên Hồ và âm ty đi đối đầu hoàn toàn với Đạo Phong cùng Diệp Thiếu Dương, nhưng nếu là vì ứng phó thiên kiếp…

Tuy Thanh Minh Giới phản ứng đối với thiên kiếp, vẫn luôn rất nhỏ yếu, nhưng không có nghĩa là bọn họ thật sự không để ý:

Đối thủ một mất một còn của Thái m sơn luôn là âm ty, không có gì liên quan với Thanh Minh Giới, nhưng thiên kiếp buông xuống, Vô Cực Quỷ Vương mặc kệ là đoạt âm ty hay nhân gian, nhất định sẽ hướng Thanh Minh Giới khai đao, dù sao cho đến lúc này, Xiển giáo cùng Tiệt giáo Thanh Minh Giới đã thành thế lực quy mô lớn nhất, mà mặc kệ là tông phái nào, cùng âm ty đều có muôn vàn sợi quan hệ, không nói đến bọn họ sẽ không khai chiến với Thái m son, Vô Cực Quỷ Vương cũng nhất định sẽ không cho phép Thanh Minh Giới mối uy hiếp thật lớn này tiếp tục tồn tại…

Bởi vậy, căn bản không cần cái gì lấy thiên hạ làm nhiệm vụ của mình, chỉ cần nhắc bản thân an toàn, Thanh Minh Giới cũng nhất định sẽ chống lại thiên kiếp. Chịu mấy đệ tử Huyền Không quan ảnh hưởng, bọn họ nhất định cho rằng Đạo Phong chính là chuyển thể quỷ đồng, thừa dịp hắn còn chưa trảm tam thi, muốn tiêu diệt hắn còn có cơ hội…

Thầy trò ba người Thanh Vân Tử nháy mắt hiểu vì sao Lê son lão mẫu muốn ra sức nhằm vào Đạo Phong

“Ta cuối cùng coi như hiểu, vì sao quẻ tượng biểu hiện Thiếu Dương sẽ có nguy cơ sinh tử.” Đạo Phong chậm rãi nói.

Dương Cung Tử cũng lặng lẽ gật đầu. Hai người bọn họ đều rõ, thật ra chuyển thể quý đồng đích thực không phải Đạo Phong, mà là Diệp Thiếu Dương. Bởi vậy, cho dù lấy liên minh Lê son và Huyền Không quan cầm đầu kia, là nhằm vào Đạo Phong mà đến, nhưng cuối cùng vẫn sẽ rơi ở trên người Diệp Thiếu Dương, chờ bọn họ phát hiện quy đồng thật sự là Diệp Thiếu Dương, nhất định sẽ vây công…

Tất cả đều chống lại.

Thầy trò ba người đều cảm giác mình đã bắt được chân tướng, tuy không giống với điều bọn họ muốn.

“Như vậy xem ra, đối thủ của các ngươi không riêng gì Lê son và Huyền Không quan…” Thanh Vân Tử trầm ngâm nói, “Trách không được bọn họ không sợ hãi, chỉ sợ là mấy thế lực lớn Xiển giáo đều tham gia nhỉ.”

Quay đầu nói với Đạo Phong: “Ngươi bây giờ còn kiên trì đi đánh cược với lão nữ nhân đó sao?”

Đạo Phong trầm mặc một chớp mắt nói: “Sớm muộn gì có một trận chiến, nếu bỏ qua lần này, lần sau bà ta sẽ không đánh cược với con, ít nhất bây giờ còn có đánh cược để che giấu, nếu không tương lai sợ là sẽ phát triển trở thành một mảng hỗn chiến, hơn nữa con cũng bỏ lỡ cơ hội duy nhất thu phục Thanh Ngưu.”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện