Cả Natasha lẫn giáo sư X sắc mặt đều thay đổi, họ không nghĩ rằng Kayle lại nói như vậy, đặc biệt là giáo sư, ông không nghĩ rằng chỉ một chút dao động của bản thân lại khiến Kayle phản cảm như vậy. Như tỉnh lại từ một giấc mộng dài, giáo sư X kiên định nói.
- Em sẽ không đi đâu, bất kỳ một học sinh nào cũng không phải rời đi. Kayle ta thật xin lỗi em, còn đặc công, Natasha xin hãy rời khỏi đây, tôi sẽ không dùng học sinh của mình để đổi lấy an toàn cho học viện, bất kỳ ai cũng đừng nghĩ động vào học viện này, S.H.I.E.L.D cũng vậy tôi hy vọng được sự ủng hộ của S.H.I.E.L.D đối với dị nhân tuy nhiên không phải cách này.
- Giáo sư hy vọng ngài suy nghĩ...
Natasha chưa kịp nói xong liền bị giáo sư ngắt lại. - Không cần nói nữa, đặc công Natasha xin hãy rời khỏi trường học của tôi.
Natasha nhìn ánh mắt kiên định của giáo sư liền biết rằng đã thất bại.
- Giáo sư hy vọng ngài sẽ không hối hận vì quyết định ngày hôm nay, cũng hy vọng ngài điệu thấp một chút, xin chào.
Natasha rời đi, trong phòng chỉ còn Kayle và giáo sư X, cả hai trầm mặc một hồi, vẫn là giáo sư mở lời trước.
- Kayle thật xin lỗi em vì chuyện hôm nay, ta sẽ nhận trách nhiệm về mình, em cũng không cầm đi đâu cả, ta thật xin lỗi vì sự thất trách của mình. Hãy cho ta một cơ hội chuộc lại sai lầm của mình.
Kayle nhìn giáo sư một hồi lâu không nói gì cả...
- Haiz... Sau khi Magneto bị bắt, dị nhân bị đàn áp rất nhiều, trường học luôn bị giám sát bởi quân đội và S.H.I.E.L.D... Kayle xin hãy hiểu cho ta, ta không hy vọng em tha thứ cho ta ngay lúc này, chỉ mong em hãy cho ta một cơ hội, hơn nữa lúc này em rời đi không an toàn, cho tới lúc em có thể tự bảo vệ mình an toàn...
Tâm trạng của Kayle hơi hòa hoãn lại sắc mặt cũng tốt hơn một chút...
- Được rồi giáo sư, em sẽ ở lại, tuy nhiên mong ngài hãy tôn trọng sự tự do của em, em không hy vọng ngài đối với em sử dụng tâm linh cảm ứng, mỗi người đều có bí mật của bản thân mình.
- Ta hiểu Kayle, thực sự ta luôn tôn trọng quyền cá nhân của mỗi học sinh, ta chưa bao giờ đọc ký ức của các em khi chưa được phép. Cũng cảm ơn em đã hiểu cho ta... Sắp tới giờ cơm tối rồi, em hãy tới phòng ăn đi.
Kayle rời đi căn phòng của giáo sư X, trong
lòng không ngừng nổi lên rối bời.
-" Haiz... Chung quy là thực lực quá yếu... Nếu đến một ngày có thực lực hủy diệt cả trái đất xem ai còn dám làm vậy... Xem ra nhất thiết cầm phải tăng lên thực lực của mình".
- Hây, xin chào, bạn là người mới sao?
Từ đằng sau, một giọng nói cất lên chấm dứt dòng suy nghĩ của Kayle. Nhìn nhìn một chút, thấy thế nào cũng giống người băng và tiểu tinh nghịch...
- Xin chào, mình vừa tới ngày hôm nay, tên mình là Kayle Ravell.
- Nhìn thế nào cũng thấy cậu nhỏ tuổi hơn tụi này nhiều nha, mình là Bobby Drake mọi người thường gọi là Iceman.
- Mình là Anna Marie, biệt danh Rogue. Cậu không nên chạm vào mình nếu không sẽ có chuyện không hay xảy ra.
- Không sao đâu mà Anna rồi mọi người sẽ hiểu cho cậu mà.
Nhìn vẻ mặt bi thương của Rogue, Kayle nổi lên sự đồng tình sâu sắc, một người có dị nhân đặc biệt khiến mọi người xa lánh, dị năng của Rogue rất mạnh mẽ tuy nhiên nó lại là một lời nguyền cô độc với Rogue. Không thể tiếp xúc được với ai, không nắm tay, không hôn môi, khi già đi cũng sẽ không có con cái chăm sóc. Tuy rằng hiện giờ Rogue có bạn trai là Bobby nhưng không phải trong tương lai cô vẫn rời đi đấy thôi. Thật là một con người đáng thương.
- Chúng ta là bạn được chứ, mình vừa mới tới hôm nay, còn chưa quen ai đâu.
- Tất nhiên rồi mọi người cùng chung ttường học mà. Cũng đến giờ ăn rồi chúng ta đi thôi mình sẽ giới thiệu về trường học cho cậu.
Bobby mở lời giới làm quen.
Trên đường đi tới nhà ăn, Kayle có thể nhìn thấy vài gương mặt quen thuộc đã từng xuất hiện trên màn ảnh như Kitty với khả năng đi xuyên vật thể, Colossus người kim loại, Jean Grey- một trong những người mạnh nhất trái đất với sức mạnh phượng hoàng, một sức mạnh được cho là có thể hủy diệt cả thái dương hệ, trao cho chủ của nó sự bất tử theo đúng nghĩa của nó. Logan Wolverine một thần tượng của Kayle trước khi xuyên qua...