Trong một quán bar lớn nhất thành Osica, ánh đèn đủ mọi loại sắc màu lấp lánh chớp tắt.
Đám người hăng hái nhảy nhót ăn uống, tiếng nhạc xập xình đinh tai nhức óc, trai gái cuồng hoan không chút ngại ngùng.
Mặc dù hiện tại là tương lai nhưng các hình thức vui chơi không lành mạnh như quán bar vẫn còn.
Đặc biệt là ở thủ đô như thành Osica lại càng phổ biến hơn.
Con người càng phát triển lại càng hoài cổ, họ thích tái hiện lại những gì thuộc Trái Đất xưa cũ.
Vì thế các quán bar đều bày trí theo phong cách ngày xưa, chỉ có điều là hiện đại và an ninh hơn, cơ bản cũng chẳng khác gì so với quán bar ở thế kỷ hai mươi mốt.
Cửa phòng VIP mở ra, một người đàn ông cao lớn uy nghiêm tựa núi bước vào.
Toàn thân hắn tỏa ra khí chất anh dũng của quân nhân khiến người ta phải kính sợ.
Đám người đang vui đùa thấy hắn vào liền reo hò.
“Thượng tướng đại nhân tới rồi!”
“Á Phong, hôm nay cậu đến muộn! Mọi người chờ cậu nãy giờ!”
Nicolas Á Phong ung dung ngồi xuống vị trí trung tâm.
Hắn vừa an vị thì đã có mỹ nữ tự động đi đến sà vào lòng hắn.
Hắn không từ chối sự tiếp đãi nhiệt tình này, ngầm đồng ý để những cô gái làng chơi kia dựa vào người mình nũng nịu.
“Chà, thượng tướng của chúng ta hưởng thụ quá!” Một chàng trai trẻ tuổi tóc nâu nói.
Người này cũng chính là thiếu tá dưới trướng Nicolas Á Phong, tên gã là James.
Những người có mặt ở quán bar hôm nay không phú cũng quý.
Bọn họ thường cùng Nicolas Á Phong tụ tập rồi tổ chức những buổi ăn chơi sa đọa.
Ai trong căn phòng này cũng biết chuyện của hắn, đương nhiên kể cả chuyện hắn ngoại tình.
Nhưng bọn họ không những không can ngăn mà còn đồng tình với hắn.
Bởi đối với đám người này, đàn ông có tiền có quyền thì không thể chỉ chung thủy với một người phụ nữ.
Bọn họ coi ngoại tình và gái gú như một chiến tích đáng tự hào.
James biết Nicolas Á Phong ghét Phương Tịch Lam, vì thế nên gã ta cầm chai rượu đến vừa rót cho hắn một ly vừa nói: “Thượng tướng ly hôn vợ rồi trông ngài khí sắc hơn hẳn.”
“Ha ha đúng đúng, cái bọn Phương gia phản quốc đó chết là đúng! Thượng tướng ly hôn là đúng!”
“Hôm nọ tôi nhìn trên TV thấy dân chúng chọi đồ vào người cô ta.
Đáng! Cái kết quá xứng đáng cho bọn phản quốc!”
Một người bạn của Nicolas Á Phong - doanh nhân Garrick vỗ vai hắn, cười cười hỏi: “Này tôi hỏi, cái cô Phương Tịch Lam đó yêu cậu như thế… lúc ly hôn chắc khóc sướt mướt đòi níu kéo quay lại đúng không?”
Câu hỏi của gã ta làm cả phòng cười phá lên, muôn vàn tiếng châm chọc không ngừng vang lên.
James hỏi Nicolas Á Phong: “Thật không vậy thượng tướng?”
“Ừm.”
“Woa, trời ơi sao lại có một người vô liêm sỉ như vậy!?” James cảm thán: “Rồi ngài đáp như thế nào?”
Garrick thấy câu hỏi của James đi quá xa nên liền lén kéo kéo tay áo của gã.
Nhưng James đã uống