Beta: Bing.
Chương 24:
"Để tôi làm cho, nó làm không được đâu." Hứa Chiêu Đệ nói.
"Chị ngồi xuống, mặt cũng sưng như cái đầu heo, còn nấu nướng cái gì?" Thi Vân Dạng đè Hứa Chiêu Đệ, không để cho nàng đứng lên.
"Hứa Thừa Tông nhanh đi đốt lửa canh đi." Thi Vân Dạng quay sang nói với Hứa Thừa Tông.
Lúc này Hứa Chiêu Đệ mới phát hiện, Thi Vân Dạng nhìn giống như bình hoa, nhưng khí lực cũng không nhỏ, cộng thêm thân hình cao lớn, làm người khác khi bị đè lại, cũng không dễ dàng đứng lên, dĩ nhiên là nàng cố hết sức cũng có thể đứng lên được, nhưng nàng không muốn gây lớn chuyện, còn không bằng ngoan ngoãn nghe lời.
"Chị đừng động, tôi giúp chị bôi thuốc." Thi Vân Dạng nhẹ giọng nói, cũng đến gần Hứa Chiêu Đệ.
Hứa Chiêu Đệ liền ngoan ngoãn để cho Thi Vân Dạng bôi thuốc, chẳng qua là khi bôi thuốc, hai người khó tránh được chuyện dựa vào sát nhau, giờ phút này Thi Vân Dạng đang giúp nàng bôi thuốc đứng gần nàng vô cùng. Hình ảnh Thi Vân Dạng gần sát phóng đại, mặt mũi xinh đẹp cực kỳ. Lần đầu tiên Hứa Chiêu Đệ nhìn ở khoảng cách gần như vậy, cũng là lần đầu tiên nghiêm túc ngắm nhìn, cũng khó trách Phương Phương thường ngày kiêu ngạo cùng tự luyến, thật đúng là rất đẹp, Hứa Chiêu Đệ âm thầm nghĩ đến.
Đại khái là Hứa Chiêu Đệ vừa mới bắt đầu bán, nên trên người còn không có mùi khói, vẫn có một cổ mùi hương nhàn nhạt, chính là mùi xử nữ cô nghĩ lần trước. Dĩ nhiên mùi hương xử nữ rốt cục có hay không, Thi Vân Dạng cũng không thể nào khảo chứng, nhưng cô nguyện ý nghĩ như vậy, để che giấu chuyện mình bị mùi hương cơ thể của Hứa Chiêu Đệ hấp dẫn.
Cô nhìn mặt của Hứa Chiêu Đệ, mặc dù vẫn còn chưa hết sưng đỏ, không giống như những gương mặt khác nhìn lâu sẽ chán, vì sẽ nghĩ là chẳng có gì tốt để nhìn, nhưng ngược lại gương mặt này lại có nhiều ưu điểm, da tốt, còn có đôi mắt đen trong suốt, làm người ta có cảm giác đặc biệt nhu hòa mà sạch sẽ.
Động tác của Thi Vân Dạng chưa nói là ôn nhu, nhưng cô đã làm hết sức êm ái, lúc này Hứa Chiêu Đệ không khóc không rên, có thể xem là điều quý báu, nếu lúc bôi thuốc mà kêu la, nhất định là người phiền phức, Thi Vân Dạng âm thầm nghĩ. Cô nghĩ, trên cõi đời này chắc có loại người, nhìn vào chẳng có gì đặc biệt, nhưng chung sống cùng thì lại làm cho người ta có cảm giác rất thư thích, để người ta có cảm giác đây là người tốt, Hứa Chiêu Đệ chắc là loại như vậy đi.
Giờ phút này trong lòng Hứa Chiêu Đệ cũng có loại cảm giác khác thường, nàng rất ít khi cùng người khác thân cận như vậy, cũng rất ít người đối xử tốt với nàng, nàng phát hiện khi mình đối tốt với người khác và người khác đối tốt với mình cảm giác không giống nhau, nội tâm sẽ có một loại cảm giác cảm động.
Thi Vân Dạng nhìn lại Hứa Chiêu Đệ, trong đôi mắt Hứa Chiêu Đệ, cô nhìn thấy cái bóng của mình, cô phát hiện hình như đây mới là lần đầu tiên Hứa Chiêu Đệ nhìn chằm chằm mình như vậy.
"Chị đang nhìn tôi sao? Không phải bây giờ mới ý thức được tôi thực sự rất đẹp đi?" Thi Vân Dạng cười hỏi.
"Uhm" Hứa Chiêu Đệ nghe vậy cảm thấy Phương Phương thật đúng là không lúc nào không kiêu ngạo, nhưng là giờ khắc này nàng cảm thấy, Phương Phương rất khả ái.
"Bây giờ phát hiện cũng không muộn." Thi Vân Dạng hơi đắc ý nói.
Phương Phương vốn là đẹp mà biết mình đẹp, đối với Hứa Chiêu Đệ mà nói, trước đó cũng không thấy gì đặc biệt, nhưng hôm nay tính tình của Phương Phương dễ chịu hơn rất nhiều. Thật ra thì, mặc dù nàng không nói, cái gì cũng theo Phương Phương, nhưng trong nội tâm của nàng hình