Beta: Bing.
Chương 43:
Thi Vân Dạng tự sướng xong, lại đi tắm lần nữa, sau đó bò lên giường nằm. Cô nhìn Hứa Chiêu Đệ ngủ say, rõ ràng cô bây giờ là người có bạn gái, nhưng Thi Vân Dạng có dự cảm, sau này cô cũng sẽ ăn không đủ no, nghĩ đến đây, Thi Vân Dạng cũng có chút bực tức đưa tay nhéo gò má Hứa Chiêu Đệ một cái, người này, không có được bao nhiêu thịt, ngay cả trên mặt cũng không có nhiều thịt, rõ ràng ăn cũng không ít hơn mình mà. Thi Vân Dạng nhẹ nhàng ngắt mấy cái liền dừng, nhìn Hứa Chiêu Đệ. Hứa Chiêu Đệ đúng là không phải nữ nhân xinh đẹp, nhưng dù sao cũng coi được, dù sao bây giờ cô cũng không ngại chuyện dáng dấp không đủ tốt. Tính tình của nàng cũng thực sự rất tốt, trước mắt cô chỉ phát hiện Hứa Chiêu Đệ đối với chuyện kiếm tiền có chút mạnh mẽ một tí, nhưng cũng không phải vì hưởng thụ vật chất, trên thực tế, nhu cầu Hứa Chiêu Đệ thấp đến mức vừa đủ sống là được. Nguyên nhân thích kiếm tiền, có lẽ là vì cuộc sống quá khứ nghèo khổ tạo thành cảm giác không an toàn.
Dục vọng của Hứa Chiêu Đệ thực sự là thấp, ngay cả dục vọng của thân thể cũng không mãnh liệt, chính là trên giường cũng không tạo được không khí, mặc dù phản ứng rất tự nhiên, không đến độ nhăn nhó. Thi Vân Dạng cảm giác Hứa Chiêu Đệ đối với chuyện đó giống như chuyện nàng ăn cơm ngon cũng không khác nhau mấy. Bình thường Hứa Chiêu Đệ ăn được một bữa tiệc lớn xong, hỏi nàng ăn ngon không? Nàng sẽ bình thản trả lời "Ừ, ăn ngon!". Sau đó, không có sau đó nữa. Chính là như vậy, thản nhiên chấp nhận, cũng sẽ không chủ động yêu cầu cái gì, những thứ này đối với nàng mà nói, có hay không cũng không quan trọng. Thi Vân Dạng cảm giác mặc dù mình mất trí nhớ, nhưng đối với nữ nhân như Hứa Chiêu Đệ cũng nghĩ là tuyệt đối hiếm thấy. Thi Vân Dạng đột nhiên suy nghĩ, Hứa Chiêu Đệ đem mọi chuyện như gió thoảng mây bay, mình ở trong lòng nàng sẽ chiếm bao nhiêu phân lượng đây?
Thi Vân Dạng cảm giác mình cũng Hứa Chiêu Đệ đại khái là hai loại người hoàn toàn khác biệt, Hứa Chiêu Đệ thuộc về người có dục vọng rất thấp, cô chính là người có dục vọng cực kỳ cao, như muốn cái gì, hư vinh, nhục dục, thế tục, tư lợi, ngay cả tâm tình cũng đặc biệt nhiều màu. Ở nơi này mấy tháng, thích ứng dần với chuyện mất trí nhớ xong, Thi Vân Dạng mơ hồ cảm giác, thật ra cô cũng không thỏa mãn khi ở một huyện nhỏ như vậy, cũng bất mãn với căn nhà nhỏ như vậy, cũng không thỏa mãn với nghề bán trứng của Hứa Chiêu Đệ. Mặc dù cuộc sống như vậy làm cho cô cảm thấy rất an dật, nhưng cô là người có lòng tham, vẫn cảm thấy không đủ.
Sở dĩ Thi Vân Dạng vẫn chưa rời đi nơi này, là bởi vì Hứa Chiêu Đệ vẫn còn ở đây, cô cảm thấy mình là người ích kỷ, cũng sẽ không thích Hứa Chiêu Đệ quá nhiều, nhưng là dù nhiều hay ít, Hứa Chiêu Đệ đối với cô cũng đã tạo thành một bức tường bảo vệ, giống như dây leo quấn lấy, để cho cô không đành lòng cắt đứt. Cô cảm thấy những thứ dây leo này hoàn toàn vô hại, vô hại như Hứa Chiêu Đệ, nên cô mới dung túng loại dây leo