Beta: Bing.
Chương 45:
"Là em muốn đúng không?" Hứa Chiêu Đệ nhìn Thi Vân Dạng trực tiếp hỏi.
Thi Vân Dạng lập tức dừng lại, Hứa Chiêu Đệ trực tiếp như vậy, thực là một chút không khí dều không có, nữ nhân này đúng thực là không có chút tế bào lãng mạn nào. Không sai, cô quả thực là muốn thụ, nhưng là Hứa Chiêu Đệ hỏi trực tiếp như vậy, hai mắt nhìn mình còn đặc biệt trong suốt, cũng đã là lão bà 32 tuổi rồi, đôi mắt còn trong suốt như đứa trẻ, đúng là gặp quỷ mà. Hứa Chiêu Đệ như vậy, giống như ra vẻ cô rất muốn không bằng, thực là đáng ghét.
"Không thể nói mấy lời có cánh có thể không cần nói cũng được mà." Thi Vân Dạng vô lực nói, từ trên người Hứa Chiêu Đệ lật xuống, buông tha cho Hứa Chiêu Đệ, muốn đầu gỗ không có tình thú như vậy, cô có cảm giác sớm muộn gì mình cũng hóa đá. Thi Vân Dạng nói chuyện yêu đương với Hứa Chiêu Đệ giống như nói chuyện với kim loại, rất khô cứng. Cô đang suy nghĩ, tại sao lại muốn yêu đương với nữ nhân như Hứa Chiêu Đệ, thật là do mình quá nóng rồi.
"Ò..." Hứa Chiêu Đệ liền nhẹ nhàng ò một tiếng, nàng thật không biết lúc này lời có cánh là như thế nào.
"Tại sao em lại muốn nói yêu đương với chị đây? Chị thực sự không hợp với chuyện nói yêu đương mà." Hứa Chiêu Đệ ò xong thì không có phản ứng gì nữa, Hứa Chiêu Đệ như vậy làm Thi Vân Dạng có cảm giác khó chịu không trên không dưới, là muốn tức giận nhưng không có lý do gì tức giận, dù sao tính tình Hứa Chiêu Đệ như vậy cô đã sớm biết.
"Uhm." Hứa Chiêu Đệ gật đầu nói, nàng cũng không biết Thi Vân Dạng coi trọng mình cái gì, nàng luôn cảm thấy Thi Vân Dạng tính tình cay nghiệt, thích bắt bẻ, lại thích có tiền, dáng dấp cũng đẹp, là nam nhân đến lo cho cô thì đúng hơn.
"Không được, em muốn chia tay!" Thi Vân Dạng nhìn nữ nhân đầu gỗ như Hứa Chiêu Đệ, càng ngày càng cảm thấy không thể cùng nữ nhân này nói yêu đương, cùng người như thế nói yêu thương, giống như rang thức ăn không chín mãi không được ăn.
"Được thôi" Hứa Chiêu Đệ sản khoái đáp ứng.
Thi Vân Dạng cảm thấy Hứa Chiêu Đệ "được thôi" một tiếng, giọng nói còn nhẹ nhàng hơn lúc ò hồi nãy, điều này làm Thi Vân Dạng không khỏi có chút tức giận, nữ nhân này chắc không phải đang cố ý bỏ rơi mình, sao cô có cảm giác như đang bị rơi vào bẫy.
"Hứa Chiêu Đệ, chị cố ý có đúng hay không? Cố ý chọc em tức giận sau đó rời khỏi em?" Giọng nói Thi Vân Dạng có chút tức giận hỏi.
Hứa Chiêu Đệ cảm thấy Phương Phương đúng là phiền phức, người nói cũng là cô, người tức giận cũng là cô, nghĩ tới nghĩ lui, nàng cảm thấy có thể là Phương Phương muốn nhưng không dám nói thẳng.
Hứa Chiêu Đệ đang suy nghĩ, nếu như Phương Phương thực rất muốn, mình bận rộn phục vụ một chút cũng được đi, dù sao cũng thấy không khó khăn lắm, chỉ là dùng tay một chút thôi. Dĩ nhiên nàng không nghĩ đến, chút nữa Phương Phương còn để cho nàng dùng đầu lưỡi, sau đó nàng mới biết, thì ra phục vụ cũng có rất nhiều loại.
Hứa Chiêu Đệ vì không giải thích được với Thi Vân Dạng, nàng nghiêng người hôn lên môi Thi Vân Dạng.
Thi Vân Dạng không thể tin nhìn Hứa Chiêu Đệ chủ động hôn mình, cảm giác vui mừng ngoài ý muốn, mặc dù đi, Hứa Chiêu Đệ hôn không chút kỹ thuật, nhưng là cô vẫn mang cảm giác ngọt ngào, giống như khi không rang đậu lại biến thành hạt ô liu là chuyện kinh ngạc đến cỡ nào? Vừa ngọt vừa thô, là thể nghiệm kỳ quái gì?
Sau khi