Beta: Bing.
Chương 71:
Thái độ Hứa Chiêu Đệ 'mạn bất kinh tâm' như vậy làm cho trong lòng Thi Vân Dạng rất căm tức, nhưng không thể nào phát tác được, chỉ có thể tự mình bực bội, nữ nhân này mà khóc lóc khổ sở cái mốc, chính là động vật bậc thấp thiếu tình cảm, Thi Vân Dạng phẫn hận thầm nghĩ.
Mặc dù ở với Hứa Chiêu Đệ, số lần tức giận so với trước đây rất nhiều, nhưng là cô vẫn muốn để Hứa Chiêu Đệ lại bên người mình, cho dù thấy thì có cảm giác tức giận phiền não, nhưng không thấy thì càng tức giận phiền não hơn, loại trạng thái này đối với Thi Vân Dạng mà nói đơn giản là không giải quyết được.
Sau đó mấy ngày, Thi Vân Dạng thỉnh thoảng vẫn sẽ cáu giận, hai người ngược lại lại không có quá nhiều xung đột, tính tình Hứa Chiêu Đệ như vậy, muốn cùng người khác xung đột, cũng không phải chuyện dễ dàng. Hứa Chiêu Đệ một mực tỉ mỉ chiếu cố Thi Vân Dạng, cho đến ngày Thi Vân Dạng ra viện. Thi Vân Dạng đã đem Hứa Chiêu Đệ thành vật sở hữu của mình, để Hứa Chiêu Đệ đi theo mình trở về biệt thự.
Hứa Chiêu Đệ lúc này mới chân chính biết được cái gì gọi là người có tiền, nhà Thi Vân Dạng cũng không phải chỉ là có tiền bình thường, mà là vô cùng có tiền. Hồ bơi lớn như vậy, phòng nghỉ, phòng thể dục, sân banh lớn, vân vân đều có cả, đây mới là nơi sinh ra dáng dấp Thi Vân Dạng, nửa năm mất trí nhớ kia, thật sự là ủy khuất cô, cũng khó trách cô lại bắt bẻ khắp nơi. Dĩ nhiên, nơi này cũng giống như một cái hào rộng, chia cách mình và Phương Phương.
Khi Thi Vân Dạng đem Hứa Chiêu Đệ về nhà, một mực len lén quan sát Hứa Chiêu Đệ, bất quá Hứa Chiêu Đệ hình như rất bình tĩnh, có mấy phần tư thái không nhục không sợ hãi. Dĩ nhiên Thi Vân Dạng biết mình trông đợi cái gì, trông đợi Hứa Chiêu Đệ biết được gia cảnh của mình xong, vui mừng hoặc là gì đó tương tự, như vậy mình còn có lý do đường đường chính chính khinh bỉ nàng. Chẳng qua Hứa Chiêu Đệ là người có nhu cầu thấp, dục vọng thấp, tâm tình cũng ổn định, đến bây giờ cũng không có bất kỳ phản ứng gì, điều này làm cho Thi Vân Dạng đã chuẩn bị xong mọi loại giễu cợt, cũng không có biện pháp bung ra, ngược lại còn tự thấy như mình cực kỳ nông cạn. Thi Vân Dạng mong đợi Hứa Chiêu Đệ có phản ứng, như vậy mình cũng xem như không có lý do thích nàng, liền có thể trực tiếp phủ nhận đoạn tình cảm đã trôi qua nửa năm kia cùng với Hứa Chiêu Đệ, cái này có thể nói lên, Thi Vân Dạng đối với bản thân mình bây giờ cũng không có lý do đường đường chính chính bỏ được nửa năm đó. Bởi vì đuối lý, nên cực kỳ phiền não và bực bội.
Trên thực tế, Thi Vân Dạng có thể cảm giác được sau khi cô đưa Hứa Chiêu Đệ về Thi gia xong, Hứa Chiêu Đệ càng thuận theo thái độ của mình, nhưng là mặt khác lại lộ ra một cỗ khách khí cùng xa lạ.
Thi Vân Dạng cảm thấy Hứa Chiêu Đệ giống như bị bao phủ dưới một cái lồng kim cương, bất kể ngôn ngữ châm chọc gì, lý do vô lý nào, Hứa Chiêu Đệ cũng giống như ngăn cách tâm tình của mình lại, đao thương không đâm vào tới, vô cùng bình tĩnh. Điều này làm cho Thi Vân Dạng càng phát ra tức giận, cô càng cảm thấy Hứa Chiêu Đệ căn bản không có đem mình để trong mắt, làm Thi Vân Dạng cảm giác mình giống như bị bỏ rơi, càng phát ra phiền não và nổi giận.
Thật ra cô không biết, Hứa Chiêu Đệ vẫn bị những ngôn ngữ kia đả thương người, cùng tâm tình không giải thích được làm cho chết lặng, có lúc nhìn Thi Vân Dạng giống như một đứa nhóc vô lý quậy quạng. Nàng không muốn cãi nhau với Thi Vân Dạng, nhưng đối với một đứa nhóc du côn như thế, theo bản năng là càng cách xa càng tốt.
Thi Vân Dạng hay là đứa nhóc du côn đều là sinh vật cực kỳ nhức đầu, dụ dỗ cũng không được, không dụ dỗ cũng không được, đại khái phải đi chơi với cô