Beta: Bing.
Chương 86:
Hứa Chiêu Đệ thấy Thi Vân Dạng an phận, liền đi ngủ, nàng làm sao biết Thi Vân Dạng căn bản chính là đợi nàng đi ngủ. Lúc Hứa Chiêu Đệ ngủ say, Thi Vân Dạng đi qua, nhấc chăn mền của Hứa Chiêu Đệ, rón rén chui vào, nhiệt độ cơ thể ấm áp, mang theo khí tức đặc thù trên người Hứa Chiêu Đệ, làm Thi Vân Dạng cảm thấy rất dễ ngửi. Trước kia cô cho rằng hương vị dễ ngửi trên người Hứa Chiêu Đệ là khí tức xử nữ, bây giờ Hứa Chiêu Đệ đã bị cô phá thân, nhưng trên người Hứa Chiêu Đệ vẫn còn hương vị mình thích. Theo lý thuyết sinh học, một người để người khác thích sẽ sinh ra hormone hấp dẫn người đó, giống như sự xứng đôi của các bánh răng vậy. Đương nhiên, nói dễ nghe lãng mạn thì là nữ nhân dựa vào mùi hương để tìm tới người yêu, trước kia Thi Vân Dạng cảm thấy rất coi thường mớ lý thuyết này, nhưng từ khi cô gặp được Hứa Chiêu Đệ, không thể không thừa nhận, hình như là có khả năng này, lúc trước cô mất trí nhớ không phải là cũng thích khí tức trên người Hứa Chiêu Đệ, lại mang tâm lý của chim non, Hứa Chiêu Đệ đối với cô tốt nhất định là có nguyên nhân.
Giờ phút này, Thi Vân Dạng ngửi mùi thơm sạch sẽ ngọt ngào trên người Hứa Chiêu Đệ, có loại cảm giác rất nhớ. Thi Vân Dạng theo bản năng vùi sâu vào cổ Hứa Chiêu Đệ, ngửi lấy khí tức của nàng, giống như nước hoa thiên nhiên, làm Thi Vân Dạng không nhịn được cọ xát cổ Hứa Chiêu Đệ mấy lần.
Hứa Chiêu Đệ lúc đầu ngủ rất sâu, nhưng trong lúc ngủ lại mơ màng cảm thấy cổ có chút nhột, theo bản năng đưa tay khẽ đẩy mặt Thi Vân Dạng một cái, nhưng trong lúc ngủ mơ màng, nàng giống như xem Thi Vân Dạng là Phương Phương, tay của nàng chạm đến mặt Thi Vân Dạng xong, liền thu hồi toàn bộ khí lực đẩy lại.
Thi Vân Dạng cảm giác được lúc ngủ mơ màng Hứa Chiêu Đệ thuận theo, trong lòng có chút cảm giác mừng rỡ không hiểu, cô cảm thấy Hứa Chiêu Đệ hẳn là rất thích mình, đương nhiên Thi Vân Dạng là cố tình bỏ qua một chi tiết kia, kỳ thật chỉ là vì Phương Phương mà thôi.
Thi Vân Dạng đưa tay ôm Hứa Chiêu Đệ vào trong ngực, trong lúc ngủ mơ màng Hứa Chiêu Đệ hiển nhiên không quen bị người khác ôm vào trong ngực, nhưng là nàng không đẩy Thi Vân Dạng ra, dần dần cũng bắt đầu thỏa hiệp, giống như quá khứ từng bị Phương Phương ôm vào trong ngực, từ không quen đến dần dần chậm rãi thích ứng.
Thi Vân Dạng ôm Hứa Chiêu Đệ, ngửi khí tức quen thuộc, cơn buồn ngủ đánh tới, giống như thể xác và tinh thần đều được tịnh hóa, không có một tia ý niệm không chính đáng, chỉ đơn thuần là ôm Hứa Chiêu Đệ ngủ.
Sáng hôm sau, Hứa Chiêu Đệ tỉnh ngủ, toàn thân đều có loại cảm giác cứng ngắc, cái này làm nàng nhớ đến cảm giác rúc trong ngực Thi Vân Dạng mà ngủ. Cảm giác như vậy để nàng thông suốt mở mắt, quả nhiên trước mắt chính là gương mặt xinh đẹp của Thi Vân Dạng.
Thi Vân Dạng còn đang ngủ, gương mặt khi ngủ của cô không có gì khác biệt với Phương Phương,