Beta: Bing.
Chương 94:
"Nghĩ nhiều như vậy làm gì, ai cùng một chỗ lại nghĩ đến chuyện chia tay đâu?" Mặc dù trong lòng Thi Vân Dạng không chắc, nhưng là cô rõ ràng, ở tình huống theo đuổi người khác, trốn tránh vấn đề này cũng không phải là sự lựa chọn sáng suốt. Dù sao nếu như mình đối với bản thân mình đều không có lòng tin, thì Hứa Chiêu Đệ sao có thể tin mình được đây?
Hứa Chiêu Đệ cũng không tiếp tục nói, dưới cái nhìn của nàng, cùng Phương Phương yêu đương đã vượt qua quỹ đạo nhân sinh của mình, yêu đương với Thi Vân Dạng, nghĩ thế nào cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, vừa rồi nàng cố ý hỏi như vậy, kỳ thật có mấy phần làm khó dễ Thi Vân Dạng.
"Hứa Chiêu Đệ, hiện tại tôi thực sự rất thích chị, tôi chưa từng nghiêm túc thích một người như vậy." Mặc dù là chuyện tương lai cô không xác định, nhưng cái cô có thể xác định chính là, bây giờ cô đối với Hứa Chiêu Đệ vượt qua tất cả các đối tượng yêu đương trong quá khứ.
"Cô thích tôi cái gì?" Hứa Chiêu Đệ lại hỏi, thực ra nàng tưởng rằng Thi Vân Dạng hẳn là chán ghét mình mới đúng, nói thật, Thi Vân Dạng nghiêm túc thổ lộ như vậy, thực sự để nàng rất ngoài ý muốn. Lần trước Thi Vân dạng thổ lộ xong, nàng liền suy nghĩ có phải Thi Vân Dạng sinh ra ảo giác hay không, dù sao mình và những người Thi Vân Dạng quen trong quá khứ không giống nhau, mình cũng không có thuận theo cô, cho nên mới khiến Thi Vân Dạng sinh ra tâm lý phản nghịch, chứ không phải thực sự là thích chính mình.
Hứa Chiêu Đệ hỏi Thi Vân Dạng thích nàng cái gì, cô thực sự đúng là nói không ra, bất quá phản ứng của cô ngược lại cũng rất nhanh.
"Phương Phương thích chị cái gì, tôi cũng thích chị như vậy." Thi Vân Dạng nói, mình thích Hứa Chiêu Đệ hay Phương Phương thích Hứa Chiêu Đệ không nên phân ra, không có Phương Phương, sao mình có thể thích Hứa Chiêu Đệ.
"À." Hứa Chiêu Đệ vẫn cảm thấy Phương Phương đối với mình cũng không hẳn là thích thuần túy, chỉ là lòng tham chiếm hữu mà thôi, bởi vì Phương Phương lúc ấy mất trí nhớ, không quen ai, theo bản năng muốn bắt lấy một người nào đó. Bất quá Hứa Chiêu Đệ cũng biết loại thích này, không thể nói rõ ràng được, giống như mình, lúc đầu là do Phương Phương cưỡng ép, cũng bài xích mối quan hệ này, nhưng là dần dà, cũng sinh ra một loại tâm ý thân mật ỷ lại.
Thi Vân Dạng thấy Hứa Chiêu Đệ phản ứng cực kỳ lãnh đạm, cũng có chút gấp.
"Là cảm giác muốn hiểu được chị... cảm giác kiểu muốn được nhìn thấy chị.... Là cảm giác như vậy.... Chị hiểu không, dù sao cũng là như thế..." Thi Vân Dạng vội vàng giải thích, tim cô đập liên hồi ở ngực, lại không có cách nào thẳng thắng nói chuyện bình tĩnh, nói chuyện xong, mới phát hiện Hứa Chiêu Đệ hiểu được mới là lạ.
Hứa Chiêu Đệ đại khái là hiểu được Thi Vân Dạng muốn miêu tả cái gì, đương nhiên, cô cũng không phải để ý chuyện Thi Vân Dạng miêu tả lắm, chẳng qua cảm thấy Thi Vân Dạng thế này có chút vụng về, kỳ thật không hiểu sao lại cảm thấy đáng yêu, đương nhiên Hứa Chiêu Đệ cũng không nói cho Thi Vân Dạng biết cảm giác của mình bây giờ thế nào.
"Chị có nghe rõ không vậy?" Thi Vân Dạng thấy Hứa Chiêu Đệ vẫn không