Beta: Bing.
Chương 99:
"Thức ăn làm rất ngon." Tần Vãn Thư ăn mấy đũa đồ ăn Hứa Chiêu Đệ làm, bất ngờ vì nhìn mấy món bình thường này lại ăn rất ngon, thế là nhịn không được khích lệ.
"Tài nấu nướng của chị ấy thực sự không tệ." Thi Vân Dạng hơi đắc ý nói, giống như khen Hứa Chiêu Đệ là khen luôn cô.
Hứa Chiêu Đệ cho rằng bữa cơm này sẽ rất áp lực, nhưng trên thực tế, bữa cơm này ăn thật nhẹ nhõm, có đôi khi nàng thấy cách ở chung của Tần Vãn Thư và Thi Vân Dạng rất hợp nhau. Nàng cảm thấy Tần Vãn Thư nhất định có thể bao dung Thi Vân Dạng, mà Thi Vân Dạng đối với Tần Vãn Thư lại không có cảm giác quá chênh lệch như với mình, giống như một con mèo bị cởi bỏ bộ lông bên ngoài vậy, so với bất cứ lúc nào đều dịu dàng ngoan ngoãn hơn. Nhận biết thế này, làm Hứa Chiêu Đệ có chút cao hứng, cũng có chút khổ sở.
"Vân Dạng, cậu đi mua một chút trái cây ăn tráng miệng đi." Tần Vãn Thư đuổi khéo Thi Vân Dạng, muốn nói chuyện riêng với Hứa Chiêu Đệ một chút.
"Tôi có mua trái cây rồi." Hứa Chiêu Đệ nói, hôm nay nàng cố ý mua trái cây nhiều một chút.
"Vậy có mãng cầu không?" Tần Vãn Thư cố ý chọn một loại trái cây hiếm gặp.
Hứa Chiêu Đệ lắc đầu, nàng đã từng thấy loại trái này, nhưng chưa bao giờ ăn thử.
"Vậy để tôi đi mua." Hứa Chiêu Đệ tự đề cử mình, để Thi Vân Dạng đi, ngẫm lại thì thấy không có khả năng.
"Chị để cậu ấy đi đi." Tần Vãn Thư ôn nhu nói.
"Được rồi, tôi đi mua cho." Thi Vân Dạng có chút không yên lòng để Hứa Chiêu Đệ một mình với Tần Vãn Thư, sợ Hứa Chiêu Đệ không ngăn được mị lực của Tần Vãn Thư, nhưng chuyện này liên quan đến hạnh phúc cả đời của mình, Thi Vân Dạng không thể không để hai người bọn họ ở riêng một chút.
Hứa Chiêu Đệ có chút bất ngờ, Thi Vân Dạng cứ ngoan ngoãn đi ra ngoài như vậy, đối với Tần Vãn Thư thực sự là cực kỳ ngoan ngoãn. Hứa Chiêu Đệ đang nghĩ, Thi Vân Dạng để ý Tần Vãn Thư, mà có khi chính cô cũng không phát giác được.
"Ở cùng với cậu ấy chắc rất là vất vả đi." Sau khi Thi Vân Dạng ra ngoài, Tần Vãn Thư lên tiếng nói với Hứa Chiêu Đệ.
Bây giờ Hứa Chiêu Đệ mới bất chợt hiểu ra, Tần Vãn Thư muốn Thi Vân Dạng đi ra ngoài, là vì nàng muốn nói chuyện Thi Vân Dạng với mình.
"Không vất vả." Hứa Chiêu Đệ lắc đầu nói, ở cùng với Thi Vân Dạng không cảm thấy vất vả, chỉ có loại cảm giác không nỡ.
"Vậy trong lòng là cảm giác không nỡ đúng không?" Tần Vãn Thư nói trúng tim đen.
Hứa Chiêu Đệ gật đầu.
"Chị không phát hiện sao? Kỳ thật cậu ấy có thay đổi một chút, mặc dù vẫn thích cậy mạnh sai bảo người khác, nhưng cậu ấy nguyện ý thay đổi vì chị, đây là một chuyện tốt." Tần Vãn Thư nhìn Hứa Chiêu Đệ ôn nhu nói.
"Một người đều có bản chất nguyên thủy, cho dù có thay đổi, cũng chỉ là