Mật Ngọt Chính Là Em

46: Con Trai Bác Cũng Không Thiếu Chút Đồng Lẻ Ấy


trước sau


Từ sau sự việc ngày hôm đó, Lăng phu nhân lại có thêm cái nhìn khác về Tiêu Yến.

Hôm nay không ngờ Vương Tử Vy lại đến chơi, dạo trước cô ta đã phát hiện ra mẹ mình gây chuyện với Lăng phu nhân nên một thời gian mất mặt không dám đến, hôm nay cô ta đem một chiếc túi xách hàng hiệu đến để chuộc lỗi.

Lăng phu nhân sau khi nhận được quà cũng chẳng mấy vui vẻ, bà ấy ngoài cười nhưng trong không cười nói:"Con cứ phải tốn tiền mua cho bác những thứ này làm gì, thằng con trai bác cũng không thiếu chút đồng lẻ ấy"
Vương Tử Vy nhíu mày, trước giờ bà ấy chưa bao giờ độc miệng câu nào.

Thế rồi cô ta đành làm ngơ chuyện này nói:"Bác, con mới học được cách nấu món súp này ngon lắm, bây giờ con vào nấu, bác nếm thử xem vị nó như thế nào nhé?"
Lăng phu nhân cũng không tiện từ chối, lúc trước ở Mỹ cô ta cũng thường xuyên qua nấu như vậy.

Nói xong Vương Tử Vy bắt tay vào bếp, còn Lăng phu nhân ở bên ngoài xem TV, bà ấy dường như bị nghiện xem Tiêu Yến đi catwalk.


Hôm nay Tiêu Yến ở nhà vậy nên ngủ dậy rất trễ, sau đó đi xuống bếp tính uống cốc nước, cô thường sẽ rót nước nóng để ấm một chút sau đó mới uống, như vậy buổi sáng rất dễ chịu.

Cô cũng không thèm để ý xem người đang nấu nướng là ai, nghĩ cũng chỉ là người làm vậy nên đi thẳng đến chỗ rót nước rót đầy một ly.

Nghe thấy tiếng động, lúc Tiêu Yến xoay người cô ta cũng tò mò quay lại, cả hai va vào nhau khiến ly nước nóng trong tay Tiêu Yến sánh hết ra đổ thẳng lên tay Vương Tử Vy.

Cô ta hét lên một cách ai oán ôm lấy tay ngồi bệt xuống đất, đôi mắt đầy vẻ căm ghét ngước lên nhìn Tiêu Yến nói:"Cô cố tình đúng không?"
Tiêu Yến còn chưa kịp nói gì thì Lăng phu nhân đã chạy vào, Tiêu Yến vẫn đang cầm chặt ly nước trong tay.

Vương Tử Vy nhân cơ hội này rơm rớm nước mắt tỏ ra tủi thân nói:"Cô cũng không nên vì thấy tôi với anh ấy quá thân mà ác độc hất nước nóng vào tôi đâu, cô không

thích có thể nói tôi tránh xa anh ấy một chút, tôi cũng không trách hức"
Bảo bạn thân tránh xa người yêu mình có phải là ích kỉ quá không?
Tiêu Yến cau mày nhìn mảng tay đã đỏ lên của Vương Tử Vy, Lăng phu nhân vừa gọi người hầu lên giúp Vương Tử Vy sơ cứu, nhất thời không biết nói gì trong hoàn cảnh này.


Rõ ràng là cô ta va vào cô làm nước trong tay cô sánh ra lại bảo cô hất, Tiêu Yến nhìn cô gái ngồi ở dưới đất tỏ vẻ đáng thương bật cười:"Cô nói tôi hất cô à?"
Vương Tử Vy cúi đầu im lặng không nói gì, không ngờ lại có một ly nước khác hất thẳng vào mặt mình khiến cô ta bất ngờ đến bật lên:"A"
Lăng phu nhân lấy tay che mắt nhưng vẫn để hở ánh nhìn qua khẽ tay hóng hớt không nói gì.

Tiêu Yến nhàn nhạt nói:"Nhìn rõ chưa? Đây mới là tôi hất"
Vương Tử Vy không ngờ cô ta lại dám dở trò trước mặt Lăng phu nhân, may mà ly nước đó là nước lạnh nếu không, không phải là dung nhan của cô ta cũng không còn rồi sao?
Cô ta xoay qua Lăng phu nhân với ánh mắt khẩn cầu mong được bà ấy lên tiếng bênh vực, không ngờ bà ta lại nói:"Thôi, tay cháu không sao rồi thì ra ngoài đợi đi, món súp kia để đó người hầu tiếp tục làm"
Tiêu Yến thản nhiên rót thêm một ly nước nóng bước qua người Vương Tử Vy dưới con mắt khinh thường.

Đúng là tự rước họa vào thân.

Cô ta sau khi sơ cứu xong thì mất mặt ra về, bây giờ cô ta chỉ có một suy nghĩ đó chính là do lần trước mẹ cô ta gây chuyện nên đã khiến Lăng phu nhân thay đổi cách đối đãi với mình.

.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện