Trần Tê đã hỏi chỉ dẫn của Tống Minh Minh trước khi đồng ý với "mối quan hệ công khai" với Tôn Kiến Xuyên.
Ai bảo bây giờ cô phải dựa vào đoàn đội của Tống nữ sĩ và trở thành nghệ sĩ ký hợp đồng của công ty họ?
Tống Minh Minh suy xét một chút thì đồng ý.
Bà nói rằng Trần Tê không thể xuất hiện trước công chúng chỉ bằng cách dựa vào những tin tức tiêu cực bên cạnh các tác phẩm của cô.
Phải có một số chủ đề khác để làm cho cô trông "giống con người".
Tôn Kiến Xuyên thì Tôn Kiến Xuyên, chắp vá đi!
Nhưng không lâu sau, Tống Minh Minh liền hối hận.
Bà gặp Tôn Kiến Xuyên ở một nơi bán công khai, trước đây cậu bé này như mèo nhìn thấy chuột trước mặt bà, bây giờ lại như muỗi nhìn thấy máu.
"Ta đang đứng thẳng mà nó còn lao tới đỡ, như thể ta là một bà già không đi nổi.
Bảo nó đừng cười với ta như thằng con rể ngớ ngẩn nhìn thấy mẹ vợ vậy."
Trần Tê nói: "Đó là sự kính trọng phát ra từ trái tim, mẹ phải chịu đi."
Bộ phim điện ảnh thứ hai của Trần Tê sắp khai máy, Tống Minh Minh tranh thủ thời gian rảnh rỗi sắp xếp cho cô một số hoạt động thương vụ.
Nhờ có "tình yêu" mà giờ đây khi ra ngoài cô lại càng được nhiều người nhớ thương, Tống Minh Minh không yên tâm, muốn cô đi đâu cũng phải đưa trợ lý đi cùng.
Trợ lý tên là Ada, vốn là nghệ sĩ tạm thời của đoàn đội Tống Minh Minh.
Tống Minh Minh ban đầu muốn tuyển một người có năng lực để làm việc cho Trần Tê khi vào đoàn phim.
Nhưng Trần Tê nói rõ cô muốn một cô gái trẻ, không nhiều chuyện và tốt nhất là có kinh nghiệm nuôi dạy con cái.
Chọn tới chọn lui, chỉ có Ada, người có hơn nửa năm kinh nghiệm làm giáo viên mẫu giáo đáp ứng yêu cầu của cô.
Lúc đầu Ada có chút bối rối, Trần Tê có vẻ không dễ hòa đồng.
Cô không ngờ rằng Trần Tê còn có một "đứa trẻ", càng không nghĩ tới "đứa trẻ" này chỉ nhỏ hơn Trần Tê hơn 10 ngày.
Sự thật đã chứng minh Trần Tê có mắt nhìn người rất tốt, và Ada, người bẩm sinh hơi ngốc đã nhanh chóng thích nghi với công việc mới.
Sau khi tiếp xúc một thời gian dài, Ada cũng phát hiện rằng khó có thể tìm được một nghệ sĩ nào có thể bớt lo hơn Trần Tê, hầu hết thời gian cô ấy đáng tin cậy đến mức không tương xứng với ngoại hình, thậm chí là phong thái, hoàn cảnh sống của cô ấy
Các cuộc trò chuyện của họ thường diễn ra như thế này:
"Nhớ nhắc tôi, thời gian trang điểm, làm tóc ngày mai trước nửa tiếng."
"Ada, cô nên nhắc nhở tôi!"
May mà Ada và Vệ Nhạc rất hợp nhau, cô rất thân với Vệ Nhạc và Vệ Nhạc cũng không bài xích cô ấy.
Khi Trần Tê quá bận rộn, cô là bạn chơi của Vệ Nhạc.
Thân phận của Vệ Nhạc là một bí ẩn đối với những người mới biết đến Trần Tê.
Có người nói cô ấy là họ hàng xa của Trần Tê.
Nhưng loại người thân nào sẽ khiến một nữ diễn viên trẻ mang theo một người để tự mình chăm sóc chứ? Cũng có tin đồn nói Vệ Nhạc là con gái ngoài giá thú của cha mẹ Trần Tê.
Ada không thích đào sâu những chuyện này, Trần Tê không giải thích, cô cũng không hỏi nhiều.
Cô từng nghe Vệ Nhạc gọi Trần Tê là chị dâu.
Lúc đó Ada mang đồ ăn đến cho Vệ Nhạc, Vệ Nhạc đang xem TV.
Ada nhìn thoáng qua, vừa vặn là cảnh công chúa người cá của Trần Tê và người yêu của cô ấy chia tay.
Vệ Nhạc cảm động rơi nước mắt.
"Chị ấy đóng cảnh này rất tốt." Ada nhận xét.
"Ai?" Vệ Nhạc ngậm cơm đáp.
"Còn có ai, đương nhiên là chị Tê."
"Chị Tê nào...!chị Tê của ta? Ngươi nói chị dâu ta đóng vai công chúa người cá?" Vệ Nhạc kinh ngạc đến rơi cả rơm.
Ada im lặng, hóa trang xong thì đến chị dâu mình cũng không nhận ra sao?
Cái gì? Ai là chị dâu của ai?
"Chị Tê Tê là chị dâu của ta, nhưng chị ấy nói không thể gọi như vậy trước mặt người khác, ta không cho các ngươi biết!" Vệ Nhạc khéo léo nói.
Có chị dâu thì phải có anh trai.
Hộ khẩu của Trần Tê là người chưa lập gia đình, với phong cách hành xử của cô ấy, Ada cũng không tin cô ấy sẽ có một người bạn trai mà một hai năm không liên lạc, quỷ cũng chưa từng gặp qua bạn trai này.
Cô hỏi Vệ Nhạc: "Anh trai cô có thật sự tồn tại trên đời không?"
Không trách Ada cẩn thận.
Lần trước Vệ Nhạc muốn đưa Ada đến gặp cha cô ấy, Ada, người mắc chứng sợ giao tiếp xã hội nhẹ đã chuẩn bị tinh thần để chào đón trưởng bối.
Cuối cùng, Vệ Nhạc chỉ cho cô ấy "Hoàng A mã" trong "Hoàn châu cách cách", còn nói chính mình là Tiểu Yến Tử?
Vệ Nhạc không biết "tam thứ vượn"(?) là gì, cô nói: "Anh trai ta đi học ở một nơi heo hút...!Hắn và chị dâu ta gặp nhau trong một cái hố sâu, rất sâu."
Ada đã hiểu, lần này là một chủ đề giả tưởng.
Chỉ là không biết anh trai của nàng ta là Thiên Bồng Nguyên Soái hay Ngưu Ma Vương?
Hôm nay, Trần Tê đã nhận một công việc ở nơi khác - nơi khác là đối với một người gốc Bắc Kinh như Ada.
Ada biết Trần Tê đã sống ở phương Nam trong vài năm, không chỉ học đại học ở đó mà cha cô cũng chết ở đó.
Nhưng Ada không thể thấy nửa cái cố hương này của Trần Tê có gì khác, cô ấy không gọi điện cho bạn bè, cũng không muốn quay lại thăm chốn cũ nào, ngoại trừ công việc, cô ấy chỉ ở trong khách sạn chơi game.
Trần Tê đến dự lễ khai trương một khu phức hợp thương mại.
Theo lịch trình, buổi sáng cô cắt băng khánh thành trung tâm mua sắm, buổi chiều quay video quảng cáo cho ban tổ chức, chỉ nói vài câu, sau đó có thể tạm gọi là kết thúc công việc.
Trong quá trình ghi hình, Trần Tê không cần ai đi theo, cô giới thiệu một số nhà hàng ăn ngon ở địa phương và để Ada tự mình giết thời gian.
Ada không dám chạy xa, tùy ý đi lang thang trở lại địa điểm ghi hình phụ cận, thấy thời gian sắp hết, cô đột nhiên nghĩ tới mua thuốc lá cho Trần Tê.
Tình cờ có một cửa hàng tiện lợi ở tầng dưới, nơi thực hiện ghi âm.
Ada do dự một lúc lâu trước tủ thuốc lá, nhưng không có nhãn hiệu mà Trần Tê thường hút ở đây.
Cô không phải là người hút thuốc và cũng không biết nhiều về thuốc lá, nhìn đủ loại nhãn hiệu, chứng khó khăn trong việc lựa chọn phát tác.
Trần Tê sẽ chấp nhận nhãn hiệu này chứ? Thiết kế của hộp thuốc lá đó quá xấu...!Cô vật lộn với nó trong vài phút.
"Cô tự hút à?" Có người lên tiếng sau lưng cô.
Ada ý thức chính mình đang chặn người muốn mua thuốc lá phía sau, vì vậy