Lần đầu chơi lớn, liệu có đích như vậy không? Trong lòng của Lâm Phi Đào trào dâng lên một tia thần kinh lo lắng.
Lỡ đâu, việc đánh mất đi lần đầu của mình liệu có dính bầu ngay tức khắc hay không?
Với lại còn bao nhiêu lần nữa cô và Lục Cảnh Sâmva chạm da thịt? Mỗi lần hai tấm thân liên kết với nhau, Lục Cảnh Sâm như một con sói háo sắc độc chiếm lấy thân thể của cô.
Hắn dường như mất kiểm soát mỗi khi làm tình, một khi chạy nước rút trong người cô, hắn ta không một lời báo trước mà cứ mạnh mẽ phóng kích giống nòi của mình vào sâu trong tử cung, khiến cho Lâm Phi Đào không kịp nhắc nhở hắn nên xuất ra bên ngoài.
Lâm Phi Đào suy nghĩ miên man.
Rất nhiều câu hỏi đặt ra trong não, khi cô mang thai rồi thì liệu rằng Lục Cảnh Sâm có bắt cô bỏ đứa bé đi không? Với lại cô vẫn còn đang học Đại học, còn cả Lục phu nhân nữa, chắc chắn sớm muộn gì bà ta cũng tìm đến cô, là người trước tiên tự tay giết chết đứa trẻ.
Suy nghĩ một hồi, Lâm Phi Đào quyết định vào bên trong tiệm thuốc mua thuốc tránh thai về dùng.
Em gái, em đến đây mua thuốc gì?
Chủ tiệm thuốc nhìn vẻ mặt bối rối của Lâm Phi Đào, nhịn không được mà bất giác ngỏ ý hỏi.
Lâm Phi Đào ngó ngang liếc dọc, hai tay run rẩy nắm lấy vạt áo bên ngoài, hận là cô không dám nói ra bản thân mình nên nói thế nào.
Cuối tuần nên tiệm thuốc cũng đông kẻ ra người vào.
Có người đến cắt thuốc, có người đến muốn tư vấn tình trạng sức khoẻ, thậm chí có kẻ che kín mặt mua ba con sói về để làm trò mờ ám.
Cũng may chỗ chủ tiệm đang trò chuyện với cô ít người đến, phần lớn những nhân viên khác vẫn đang bận rộn tay chân chăm sóc khách hàng.
Tiệm thuốc này tuy xây dựng theo kiểu đơn sơ nhưng bên trong tiệm bán đầy đủ các thứ y như ở bệnh viện lớn, giá thành hợp túi người tiêu dùng.
Chủ tiệm thuốc này nhìn trông cũng đã ngoài ba mươi, tên Hoa Ý, đã làm chủ ở đây đã được gần mười năm.
Hoa Ý nhìn vẻ mặt khó nói thành ý của Lâm Phi Đào, cô ấy dặn hỏi cô.
Em gái, nếu khó nói quá, em có thể viết ra giấy, chị có thể tư vấn nhỏ cho em.
Lâm Phi Đào hít một hơi thật sâu, sau đó thở dài ra để lấy can đảm.
Em...!em muốn mua thuốc tránh thai.
Sở dĩ cô đến đây chủ yếu để mua một liệu thuốc tránh thai về sử dụng.
Lâm Phi Đào vẫn đang trong độ tuổi sinh viên, với lại mỗi lần va chạm thịt với Lục Cảnh Sâm, hắn luôn quan hệ trần đã thế còn trao mầm mống trong cơ thể cô.
Nếu như cô mà không sử dụng thuốc tránh thai, tỉ lệ sau mỗi lần quan hệ khiến cô có thai khá cao.
Việc này hoàn toàn không đẹp đẽ chút nào, hình tượng gái ngoan của cô vì lý do này mà xuống dốc không phanh.
Hoa Ý khẽ thốt lên một tiếng, song cô ấy khẽ gật đầu tỏ ra đã hiểu vấn đề vị khách này muốn tới đây.
Từ trong tủ kính bên người lấy ra hai loại hộp thuốc có nhãn hiệu khác nhau, Hoa Ý nhìn cô mà hỏi.
Em muốn mua thuốc tránh thai hàng ngày hay thuốc tránh thai cấp tốc?
Em...!
Lâm Phi Đào mắc nghẹn lời nói ở cô họng.
Cô đứng hình mất mười giây sau khi nghe Hoa Ý hỏi.
Cô đâu biết bản thân mình nên dùng loại nào cho chắc ăn đây? Cô có từng nghe đến thuốc tránh thai, chỉ có điều Lâm Phi Đào chưa hề biết từng loại của thứ đó.
Bây giờ hỏi cô điều này chi bằng hỏi đầu gối cho nhanh.
Em...!em không biết nên dùng loại nào...!
Em đã quan hệ lần nào chưa?
Chủ tiệm nhận ra vị khách này vẫn còn non, chưa hề trải sự đời cho nên lần đầu đến mua thuốc có chút bỡ ngỡ.
Lâm Phi Đào đỏ ửng mặt, cô cúi gằm mặt xuống để che đi vẻ mặt ngượng ngùng của mình, do dự một hồi lâu mới gật đầu.
Đã lâu chưa? Hoa Ý hỏi thêm.
Vừa mới sáng nay.
Lâm Phi Đào đáp lại.
Trong lúc quan hệ thì hai người quan hệ trần hay dùng biện pháp tránh thai?
Hoa Ý làm nghề thuốc lâu năm, số lượng giới trẻ đến đây mua thuốc tránh thai cùng với thứ đồ chơi SM nhiều vô kể.
Biện pháp tránh thai? Lâm Phi Đào kiến thức mông lung, cô không hiểu rõ vấn đề này mà hỏi lại.
Trong lúc qua hệ bạn trai em có dùng ba con sói không? Hay là trước khi quan hệ em có dùng thuốc tránh thai khẩn cấp không?
Hỏi bằng thừa, Lâm Phi Đào rõ ràng không biết về từng loại của thuốc tránh thai.
Giờ gượng hỏi cô có chút hơi khó.
Suy nghĩ một lát, Lâm Phi Đào đành buông lời nói dối.
Có...!có dùng...!dùng...!ba con...!sói...!
Hoa Ý khẽ à lên một tiếng, song cô lại hỏi lại Lâm Phi Đào.
Em có biết dùng biện pháp này, khả năng tránh mamg thai là bao nhiêu không?
Hình như là chín mươi tám phần trăm...!
Trước đây cô cũng từng được giáo dục về quan hệ duy trì giống nòi ở con người, đúng lúc MC nói đến vấn đề về thuốc tránh thai thì tự dưng mất điện.
Buổi ngoại khoá giáo dục về quan hệ lần đó bị trì hoãn, đến giờ Lâm Phi Đào chỉ nhớ chút ít về kiến thức này.
Hoa Ý gật đầu rồi hỏi tiếp.
Em có nghĩ hai phần trăm còn lại đủ để em trở thành người mẹ không?
Nghe Hoa Ý hỏi, đáy lòng của Lâm Phi Đào truyền đến một nỗi lo lắng bất an vô cùng.
Hai phần trăm đó đã khiến cho bản thân mình có thai vậy thì những lần mây mưa đã trôi qua, nó thừa sức khiến cho Lâm Phi Đào dính bầu.
Nhưng em yên tâm! Nếu như em lợi dụng ngày an toàn mỗi tháng của mình, cho dù bạn em quan hệ trần hay xuất tinh trong đều không khiến em có baby!
Ngày an toàn?
Lâm Phi Đào như một người ở ngoài hành tinh vừa mới đến, vẫn chưa hiểu biết thông dụng về cuộc sống của con người Trái Đất.
Cô vẫn ngu ngơ để lộ ra dáng vẻ của một đứa trẻ ngốc nghếch.
Hoa Ý khẽ cười thầm trong đáy lòng, ngoài mặt có dữ vẻ mặt ôn nhu, từ tốn giải thích về ngày an toàn.
Sau một hồi giải thích về ngày an toàn của phụ nữ, Lâm Phi Đào có hiểu một chút về