Sáng hôm sau Cố Thuần Nhã ra khỏi phòng với đôi mắt sưng húp.
Bố mẹ hai bên đều giật mình, liên tục hỏi cô gặp chuyện gì.
Cố Thuần Nhã chỉ lắc đầu không thừa nhận.
“Đêm qua con ngủ không ngon thôi..”
Chỉ có Tuấn Lãng vẫn bình thản hút thuốc, anh nhìn qua gương mặt xinh đẹp của cô một giây lại rời đi luôn.
Cố Thuần Nhã cũng phát hiện điều ấy, cô giật mình che mặt lại.
Có phải vì mình quá xấu nên doạ anh ấy sợ rồi đúng không.
Sơ Hạ nhạy bén phát hiện bạn thân có gì không ổn, nhân lúc không ai chú ý, cô kéo Cố Thuần Nhã ra một góc, nhỏ giọng hỏi..
“Tiểu Nhã, nói mình nghe cậu xảy ra chuyện gì.”
Cố Thuần Nhã vẫn cứng đầu cứng cổ phủ nhận.
“Làm gì có chuyện gì..”
“Rõ ràng mình thấy cậu và Tuấn Lãng không ổn.
Có phải anh ấy lại lén lút quen bạn gái đúng không..”
Cố Thuần Nhã cắn môi không nói gì, đâu phải lén lút, anh thản nhiên thừa nhận trước mặt cô mà.
Biểu cảm trên khuôn mặt Cố Thuần Nhã làm Sơ Hạ điên lên, cô xắn tay áo tiến về phía anh trai.
“Để mình cho anh ấy một bài học..”
Cố Thuần Nhã không kịp cản lại, Sơ Hạ đã tiến tới lôi Tuấn Lãng rời đi.
Hai người đóng kín cửa trong phòng, Cố Thuần Nhã đứng bên ngoài có dán tai vào cửa cũng không nghe thấy gì.
Ở bên trong, Sơ Hạ vừa đánh vừa mắng anh trai.
“Anh có lương tâm không hả, rõ ràng Tiểu Nhã là vị hôn thê của anh, vậy mà anh còn quen bạn gái được..”
Tuấn Lãng vừa tránh đòn vừa giải thích.
“Em hiểu nhầm rồi, anh không phải như vậy..”
“Còn dám chối, lập tức chia tay cho em..”
Tuấn Lãng sợ rồi, đâu dám chọc giận cục lửa này, lập tức gật đầu đồng ý..
“Em yên tâm, đêm qua anh chia tay rồi..”
Sơ Hạ lúc này đã nắm lấy tai anh trai, véo một cái thật đau.
“Anh lập tức lập lời thề cho em, từ nay về sau không được quen bạn gái lung tung như vậy nữa..”
Tuấn Lãng không chịu, nhưng không dám đẩy em gái ra, chỉ nhẹ giọng phản kháng.
“Anh không đồng ý, biết đâu sau này tình cảm của bọn anh không thể phát triển được, sẽ giải trừ hôn ước thì sao.”
“Anh câm miệng cho em, đời này em chỉ thừa nhận một mình Tiểu Nhã là chị dâu.
Không cho phép anh tổn thương cô ấy..”
Được rồi, anh