Chị đè em xuống ghế xe...
"Không được, chỗ này gần nhà em." Em đưa tay chặn môi chị lại khi chị định tiếp tục dùng môi khám phá cần cổ thơm tho của em.
"Kính này người ngoài nhìn vào chẳng thấy gì đâu." Nói đoạn chị gỡ tay em ra, treo ngược tay em để lên đỉnh đầu, "Với cả, là em thách thức chị mà."
"Chị...Ưm..." Miệng nhỏ được chị ngậm lấy, nơi ngọt ngào này mấy ngày qua chị nhớ gần chết mà không có dịp ở riêng với em. Bây giờ mới thoả mãn mà chìm đắm, đầu lưỡi chui vào khoang miệng ấm nóng, tìm được bạn rồi thì câu lấy, chị đỡ đầu em, cả người áp sát không chừa một kẻ hở.
Chị hôn sâu đến mức em nức nở ngửa đầu sang bên khác thì chị mới chịu dừng, kéo ra sợi chỉ bạc vươn khoé môi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Một chút thôi, nha?"
Cả người em nóng lên do những sự động chạm chị mang tới, áo đã bị kéo lên phân nửa để lộ hai khoả mềm mại. Lửa đã đốt lên làm sao có thể dễ dàng dập tắt, em không trả lời chị, nhưng lại đưa tay choàng qua cổ chị kéo xuống dùng hành động thay cho lời muốn nói.
Ở trong không gian chật hẹp, mùi thơm cơ thể em lại càng phảng phất lộ rõ, chị không kiềm lòng được mà ngậm đầu nhũ hồng hào, đầu lưỡi đảo quanh rồi mút mát, bàn tay đè úp bao trọn, xoa nắn thành muôn vàn hình dạng.
Có trời mới biết chị đã nhớ chúng nhiều như thế nào.
Em hơi cong người, tại chổ này em không thể trốn tránh mà chỉ có thể thụ động mà tiếp nhận từng cái động chạm, luồng nhiệt nóng râm ran từ giữa chân càng nói rõ cho em biết rằng hôm nay trốn không thoát khỏi tay chị.
Ngực em bị chị nắn bóp có phần ẩn lên những đốt hồng hồng trên làn da trắng nõn, chị vừa dịu dàng lại vừa mạnh bạo làm em thích chết đi được, hai chân ma xát vào nhau, cố làm dịu cảm giác nóng nảy khó chịu mà nó đem đến.
Freen dứt môi ra khỏi nơi mềm mại và nhếch môi một cái khi chứng kiến chúng sưng cứng lên dưới tác động của mình, chị dùng đầu ngón tay khẩy khẩy, "Bé ơi, em thích quá nè."
Xấu hổ thật ấy, em ưm mấy tiếng bày tỏ sự bất mãn, tay đưa lên che mắt mình lại để không phải nghe những lời hư hỏng đó.
"Nói đi, em thích không?"
Chị cười, ổn định hai chân em gác trên đùi mình, chị dễ dàng cởi đi chướng ngại vật, sờ soạng miết theo cánh hoa e ấp, ẩm ướt trơn trợt đến độ nếu chị dùng lực đẩy nhẹ thì nó sẽ hút ngón tay chị vào trong vậy.
"Baby thích không, hửm?" Chị đẩy tay tìm tòi, tìm được hạt trân châu mình