Mạt Nhật Chi Vương

Chuẩn Bị Và Bắt Đầu


trước sau

"Bất quá rất nhanh ta sẽ mạnh lên, kiếp trước sinh tồn khổ cực như sâu kiến, vậy kiếp này nhất định phải trở thành cường giả chân chính!" Tần Vũ âm thầm hạ quyết tâm, chỉ khi thành cường giả mới có thể sống tốt hơn trong thời mạt thế này.

"Ta vẫn nên... gọi điện thoại cho Tiểu Vũ a." Tần Vũ suy nghĩ, cỗ thân thể này còn có một người muội muội, tên là Tần Tiểu Vũ, từ nhỏ đến lớn vẫn cùng hắn sống nương tựa lẫn nhau, mặc dù không phải huynh muội ruột thịt, nhưng so với huynh muội ruột còn thân hơn.

"Tít tít tít..." Chỉ là gọi điện thoại hơn một phút đồng hồ vẫn chưa có người nhấc máy, Tần Vũ hơi nhíu mày, hắn vừa định gọi một lần nữa, điện thoại lại vang lên, số người gọi đến chính là Tần Tiểu Vũ.

"A lô? Anh hai, sao anh lại gọi cho em? Em vẫn đang học đây, phải xin phép ra ngoài nghe điện." Điện thoại liên tiếp truyền âm, từ điện thoại đầu bên kia vang lên một giọng nói trong thanh, rất dễ nghe.

Tần Tiểu Vũ quả thật có chút kỳ quái, hiện tại cô đã học đến lớp mười hai, theo lý thuyết thì Tần Vũ sẽ không gọi điện làm phiền cô học tập mới đúng.

"Tiểu Vũ, mau về nhà! Nhanh lên." Tần Vũ nói thẳng ra, giọng điệu hắn có chút cứng nhắc, băng lãnh, sinh tồn tại tận thế đã nhiều năm như vậy, vừa mới trùng sinh, hắn còn chưa chú ý đã dùng giọng điệu đó để nói chuyện.

"Anh... anh ơi, em... em đã làm gì sai sao?" Nghe được Tần Vũ có chút nghiêm khắc, giọng nói lạnh lùng, Tần Tiểu Vũ giật mình, hơi thấp thỏm nói, trong ấn tượng của mình, chỉ khi cô khiến Tần Vũ tức giận, hắn mới dùng giọng điệu này nói chuyện với cô.

"Không... Không có gì, dù sao thì trong nhà có chuyện quan trọng, em nhanh về đi." Tần Vũ có chút buồn bực, tận lực hạ thấp cho giọng nói trở lên nhu hòa hơn, đây là lần đầu tiên hắn nói chuyện với người khác như vậy, tự nhiên có chút không thích ứng.

"A, vậy chờ lúc nữa đến trưa, em sẽ về." Tần Tiểu Vũ nói.

Tần Vũ phải bận rộn đi làm, còn cô thì vội vàng đến trường, cho nên đến giữa trưa đều chỉ ăn trên đường.

Tần Vũ nhìn sắc trời một chút, sau đó lại nhìn vào thời gian trên điện thoại, hiện tại đã hơn 9h, gần đến 10h rồi, Tần Tiểu Vũ phải 12h trưa mới tan học, bất quá hắn cũng không có thời gian giải thích nhiều với Tần Tiểu Vũ như vậy, nên hắn gật đầu nói: "Vậy được, đến trưa tan học phải lập tức về nhà."

Sau khi cúp điện thoại, Tần Vũ liền chuẩn bị, thứ quan trọng nhất trong tận thế chính là cái gì? Chắc chắn là nước và lương thực, tại tận thế 100 năm sau, một mẩu bánh bao cũng có thể đổi lấy một mạng.

Tần Vũ lại bấm một số điện thoại khác, chính là một tiệm bán nước lọc nhỏ, điện thoại liên lạc sang đầu bên kia, Tần Vũ trực tiếp nói: "Tôi muốn mua hai mươi bình nước lọc, giúp tôi đưa đến địa chỉ ..."

"Được, chúng tôi sẽ mau chóng sắp xếp cho ngài." Điện thoại đầu bên kia nói.

Tần Vũ trực tiếp nói: "Lập tức đưa tới cho tôi, tôi sẽ trả lại gấp ba số tiền."

"Được. . . được." Bên kia do dự một chút liền đáp ứng, đồng tiền có thể ma xui quỷ khiến, đây là chân lý tại cái thời đại hòa bình không thể thay đổi được.

Sau khi giải quyết xong vấn đề nước Tần Vũ liền bắt đầu đi mua thực phẩm, đến siêu thị, tròng mắt Tần Vũ liền trợn to lên, thịt hun khói, mì tôm, đùi gà, chocolate, trứng gà. . . đủ loại thực phẩm rực rỡ muôn màu để hắn nhìn đến bành trướng tâm tình.

Những thức ăn này một thứ hắn cũng chưa từng thấy qua, bây giờ lại giống như là lột sạch vỏ bọc bày ở trước mặt của hắn, thoải mái mua nhận, làm sao hắn có thể không kích động được?

Thịt hun khói, mì tôm, đùi gà, chocolate, trứng gà, củ lạc, thịt bò khô, các loại thực phẩm đóng gói, nếu bị hắn nhìn thấy, hắn đều sẽ dùng đủ mọi cách để mua bằng được.

Trọn vẹn nửa tiếng sau, phục vụ viên tính tiền thấy Tần Vũ đẩy mấy xe chứa thực phẩm liền trợn mắt hốc mồm.

Tần Vũ cũng không chú ý tới hắn, quét thẻ tính tiền sau đó hắn thuê một chiếc xe đem những thức ăn này kéo đến nhà mình, lúc này xe trở hàng nước cũng đã đến, dưới sự chào hỏi của Tần Vũ, đám người ba chân bốn cẳng chuyển đồ vật vào trong nhà Tần
Vũ, sau đó Tần Vũ lại chuẩn bị đến vũ khí.

Chỉ là làm Tần Vũ tương đối sầu não chính là nơi này cũng không phải nước Mỹ, đối với quản chế vũ khí vô cùng nghiêm, Tần Vũ am hiểu vũ khí là trường thương, thế nhưng cái đồ chơi này không có chỗ nào bán, muốn đặt trước trên mạng cũng không có thời gian.

Đi dạo thật tốt một lúc cũng chỉ lấy được một cây côn sắt to dài, có thể miễn cưỡng thay thế, không có vũ khí chiến đấu với Zombie không thể nghi ngờ là người si nói mộng.

Mang cây côn sắt kia về nhà, Tần Vũ lại mài lên một tảng đá, cứ thế mài đến khi đầu côn sắt kia trở lên vô cùng sắc bén, hắn mới ngừng tay lau vệt mồ hôi trên mặt, hắn lấy điện thoại di động ra nhìn một chút thời gian, đã là 12:30.

Tần Vũ hơi nhíu mày, lúc này Tần Tiểu Vũ hẳn là trở về mới đúng, hắn đành bấm số máy gọi điện, không lâu sau đó Tần Tiểu Vũ liền bắt máy.

"Uy, sao còn chưa về?" Điện thoại kết nối Tần Vũ liền trực tiếp nói.

"Anh, chờ em một lát, Tiểu Đình hình như bị bệnh, em đưa cô ấy đi phòng y tế đã." Tần Tiểu Vũ nói ra, Tiểu Đình này là bạn thân của cô.

"Bị bệnh? Có phải da nóng như cảm mạo, sốt cao?" Tần Vũ nghe vậy theo bản năng hỏi.

"Đúng vậy, tới phòng cứu thương, em cúp điện thoại đây." Tiểu Vũ nói xong liền định cúp máy.

Sắc mặt Tần Vũ vô cùng khó coi, đây rõ ràng là dấu hiệu sắp biến thành tang thi, hắn vội vàng nói ra: "Tiểu Vũ, tránh xa em ấy một chút, càng xa càng tốt."

"Làm sao vậy?" Tần Tiểu Vũ có chút không vui, hôm nay Tần Vũ như biến thành người khác, giống như cố ý gây sự.

Bỗng nhiên nhìn về phía ngoài cửa sổ, sắc mặt Tần Vũ triệt để âm trầm xuống, bởi vì lúc này bên ngoài đã bắt đầu trút mưa, cơn mưa này phi thường kỳ lạ, bởi vì nó có huyết sắc!

"Đã bắt đầu sao. . ." Trong lòng Tần Vũ hơi trầm xuống.

Tần Vũ hét to với đầu điện thoại bên kia, nói: "Tiểu Vũ, em đợi ở đó, đừng đi đâu hết, anh sẽ tới đón em."

Nói xong Tần Vũ cũng đã cúp điện thoại.

Hít sâu một ngụm khí, Tần Vũ đứng lên từ dưới đất, hắn lấy một tấm thảm mỏng bao lấy đầu côn sắt được mài nhọn hoắt kia, sau đó lại cầm hai chiếc áo mưa, một chiếc mặc vào người, một chiếc khác thì chuẩn bị cho Tần Tiểu Vũ.

Tần Vũ nhanh chóng đi xuống tầng, đi trên đường phố, hiện tại mưa máu cũng không lớn, Tần Vũ duỗi tay ra tiếp nhận một chút huyết vũ (mưa máu), hạt mưa huyết sắc rơi xuống tay, để hắn cảm giác da mình giống như bị bỏng bởi nước sôi.

Lịch sử có ghi chép, trên thế giới trút xuống mấy trận huyết vũ, qua mỗi một trận huyết vũ, virus trong thân thể tang thi và Thú Biến Dị sẽ phát sinh tiến hóa, trở nên cường đại hơn, mà huyết vũ lần thứ nhất đến cũng chính là lúc tận thế bắt đầu.

"Chuyện gì xảy ra? Làm sao cơn mưa lại có màu đỏ?"

"Ta kháo! Nước mưa này thật nóng a!"

Lúc này, người đi trên đường phố nhìn tất cả những điều khó hiểu, cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.

"Chẳng lẽ tận thế đến rồi sao?"

Có một người nói đùa, nhưng mà người đó lại không biết mình đã nói đúng.

Tần Vũ cũng không thèm để ý tới mấy người này, một chiếc xe taxi đi qua, Tần Vũ ngăn nó lại, sau đó lên xe, Tần Vũ trực tiếp nói: "Đi đường số ba cao trung, nhanh lên."

Lên tiếng xong, tài xế kia lập tức nổ máy xe.

Truyện convert hay : Ngự Thiên

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện