Tuy Vũ Linh Đan và Trương Thiên Thành đã ly hôn, nhưng nếu làm không ổn là mất việc như chơi.
Ánh mắt Trương Đức Phú hiện lên chút châm chọc, cười lạnh nói: "Bà nói sai rồi, chỉ là vợ trước thôi.
" "Đúng vậy, bà cử gọi tôi là Giám đốc Đan là được, không biết bây giờ Tổng giám đốc Thành có thời gian không?"
Vũ Linh Đan cười xấu hổ.
Vừa nãy ở dưới lầu, cô ghi tên nhưng không ai nhận ra cả, cô cứ tưởng rằng tập đoàn Á Đông thay đổi triều đại quá nhanh, không còn ai nhận ra mình nữa chứ.
!Bây giờ lại nghe người ta gọi mình là "bà chủ", đúng là lúng
túng.
Thư kí đứng ngồi không yên, vội vã gọi điện thoại, nhỏ giọng nói mấy câu, sau đó vẻ mặt cung kính cười nói: "Giám đốc Đan, mời cô vào trong, Tổng Giám đốc Thành đang chờ cô.
"
"Cảm ơn"
Vũ Linh Đan thở dài một hơi, sau đó quay đầu lại cười với
Trương Đức Phú: "Đã làm phiền cậu rồi, Trương Đức Phú"
"Chỉ cần là vì em, tôi đều cam tâm tình nguyện"
Dù đang ở trước mặt thư ký, Trương Đức Phú cũng không hề che giấu tình yêu của mình.
Thấy thư ký bên cạnh sửng sốt, Vũ Linh Đan có chút không chịu nổi, cười xấu hổ một cái rồi mới đẩy cửa bước vào.
Trương Thiên Thành có vẻ rất bận rộn, cô bước vào, ngồi xuống rồi, nhưng đến khi cốc cà phê