Nghĩ đến Coco vốn dĩ là trách nhiệm của mình, vì vậy Trương Thiên Thành muốn mình qua, điều kiện này vốn không hà khắc.
Có điều trước khi đến, Vũ Linh Đan vẫn muốn nói cho rõ ràng, nói thẳng: “Muốn tôi qua đó cũng được thôi, có điều anh phải đồng ý với tôi vài điều kiện”
“Cô nói đi!”
Trương Thiên Thành liền đồng ý, Vũ Linh Đan cảm thấy tâm trạng bản thân cũng dễ chịu hơn nhiều, sắc mặt dịu xuống không ít, cười nói: “Tôi đến sẽ chăm sóc tốt cho Coco, nhưng anh phải chuẩn bị cho tôi một phòng cho khách, ngoài ra tôi không thể đến mỗi ngày, thời gian do tôi quyết định, ngoài ra, ngoại trừ Coco, những việc còn lại tôi sẽ không làm, chẳng hạn như nấu cơm cho anh”
Vũ Linh Đan mặt không biểu cảm nói.
!
Trương Thiên Thành vừa thấy có nhắc đến chuyện nấu cơm cho mình thì lập tức cảm thấy rất không hợp tình hợp lý liền cau mày, có chút không hài lòng nói: “Sao vậy, nấu ăn làm khó cổ sao?"
Vũ Linh Đan không nhận ra cảm xúc của Trương Thiên Thành đã thay đổi, vẫn theo tính khí của mình, tiếp tục nói:
“Không phải làm khó, mà là tôi không có nghĩa vụ này, nếu anh không đồng ý! ”
“Tôi đồng ý!”
Chưa nói hết câu, Trương Thiên Thành liền ngắt lời cô, trực
tiếp gật đầu.
Vũ Linh Đan có thể đồng ý, Trương Thiên Thành đã cầu còn không được, còn với những việc còn lại, ngày tháng còn dài, Trương Thiên Thành có tự tin này.
Từ văn phòng Trương Thiên Thành đi ra, Vũ Linh Đan luôn cảm thấy có gì đó không ổn, mơ mơ màng màng, liền bị Trương Thiên Thành chiếm ưu thế.
May mắn thay, vấn đề về vật liệu công trường xây dựng đã