Cô lập tức hỏi thẳng: “Vậy còn Vũ Hải Yến, con nghe nói bây giờ Vũ Hải Yến đang ngồi vào vị trí của con.” “Theo bố thấy, cứ để con bé làm đi.”
Vũ Linh Đan khoanh tay trước ngực, lạnh lùng nói.
Vũ Phong Toàn biết mình xử lý không thỏa đáng nhưng dưới tình huống đó, tình hình của Vũ Hải Yến không ổn định, ông chỉ có thể tạm thời sắp xếp một vị trí mà thôi.
Ngay lập tức, Vũ Phong Toàn tỏ rõ thái độ: “Con cứ yên tâm, chỉ cần giám sát công trường xong thì vị trí Giám đốc dự án chắc chắn vẫn là của con.”
Vũ Linh Đan cong môi, cười tự giễu.
Vũ Linh Đan cũng không hiếm lạ gì vị trí Giám đốc dự án, chỉ là sau bao nhiêu năm làm việc trong công ty, Vũ Phong Toàn mới miễn cưỡng bằng lòng cho mình một cơ hội.
Vậy mà Vũ Hải Yến lại có năng lực, mới đến công ty đã có vị trí ngang hàng với mình.
Loại chuyện này, cho dù là ai cũng đều không phục!
Thái độ của Vũ Phong Toàn không thể khiến Vũ Linh Đan cảm thấy công bằng, nhưng hiện tại ông ta vẫn đang giải quyết chuyện công việc, ông ta tiện thể nói: “Bố có thể tìm được nơi thích hợp hơn Tập đoàn Châu Thiên.”
“Đó là Tập đoàn Á Đông.”
Vũ Phong Toàn lại nhắc lại.
Vũ Linh Đan nhíu mày, càng lúc càng chán ghét,