Nhưng đây không phải là đáp án mà Phạm Thu Trang muốn.
Cô phồng má, vẫn không chịu bỏ cuộc: “Nhưng tôi cảm thấy Vũ Linh Đan không phải là người như vậy.
Không được, tôi phải điều tra cô ấy mới được!”
Cuối cùng đồng nghiệp vẫn không thể chiến thắng Phạm Thu Trang.
Quả nhiên là trẻ trung nông nổi, như tấm chiếu mới trả vậy.
“Nếu cô ta thật sự bị oan uổng thì đã sớm khóc kêu rồi, ai chịu nổi bị oan uổng như thế chứ.
Thấy thái độ lơ đễnh của cô ta, rõ ràng là không còn lời nào để nói.
Tôi đã nhắc nhở cô rồi đấy, nếu không tìm thấy thông tin hữu ích nào thì tháng này cô sẽ không có lương đâu.” Đồng nghiệp vỗ vai Phạm Thu Trang, nói bằng giọng người từng trải, sau đó kêu một đám người rời đi.
Phạm Thu Trang siết chặt tay, lặng lẽ cổ vũ cho mình: “Mình nhất định sẽ điều tra được!”
Lúc đó, Trương Thiên Thành đang cùng Dương Thanh My ngồi trên sofa, hai người đều thấy cuộc phỏng vấn của Vũ Linh Đan.
Ngay khi cô nói có kẻ đã hãm hại cô, có người sắc mặt thay đổi.
Trương Thiên Thành nhìn thấy rõ ràng, thản nhiên nói: “Nếu bà thật sự bận tâm tới danh dự của nhà họ Trương thì đừng có cố chấp nữa.”
“Chẳng lẽ dì nói không đúng hay sao? Ba người đàn ông đồng thời tranh giành một người phụ nữ, e rằng không phải là dì không bận tâm tới danh tiếng của nhà họ Trương đâu!”
Trương Chính Hiền