Vũ Linh Đan bình tĩnh nói.
Vạch vết sẹo ra, lật lại từng chuyện cũ năm xưa từ tận đáy lòng, bây giờ tâm trạng Vũ Linh Đan có vẻ rất ung dung.
Vũ Linh Đan tránh đoàn người ra, nhìn thấy Trương Đức Phú đang đứng bên ngoài.
Cậu ta cũng không tránh né ánh mắt mọi người nhìn mình, thậm chí lúc có người đưa microphone tới, Trương Đức Phú còn không ngại mà nói mấy câu.
Cậu ta nói: “Từ lúc ban đầu tôi đã bị Vũ Linh Đan thu hút, vì vậy tôi rất rõ cô ấy là người thế nào, chỉ có điều từ trước đến nay trong giới thượng lưu có quá nhiều hiểu lầm.
”
“Đương nhiên chuyện này cũng không thể trách Linh Đan được, dù sao thì người khác cũng có rắp tâm.
”
Trương Đức Phú nhún vai, có vẻ thoải mái, cậu ta cười nói với Vũ Linh Đan: “Cũng may, mọi chuyện đã kết thúc ở đây rồi, tôi tin rằng mọi người sẽ nhìn thấy một Vũ Linh Đan hoàn toàn mới.
Cảm ơn mọi người.
” Vũ Linh Đan cũng không lên xe của Trương Đức Phú, có người hỏi: “Hai người định bên nhau sao?”
Biểu cảm của Trương Đức Phú như nói mình không trả lời được, cậu ra nhìn về phía Vũ Linh Đan, giao quyền trả lời cho Vũ Linh Đan.
Vũ Linh Đan hiểu ý của Trương Đức Phú, cũng rất cảm ơn Trương Đức Phú đã nói tốt cho mình, chỉ là lúc đối diện với máy quay, Vũ Linh Đan vẫn cười nói như trước: “Từ trước đến nay trong giới thượng lưu có quá nhiều hiểu lầm, Trương Đức Phú và tôi… Chỉ là bạn rất thân mà thôi.
”
“Hai người thật sự chỉ là bạn bè thôi sao?”
“Tại sao cô lại không cân nhắc đến Giám đốc Phú vậy, chẳng lẽ là vì trước đó Trương Thiên Thành…”
Trọng tâm câu chuyện dần dần chuyển sang hướng khác, Vũ Linh Đan cũng không muốn phá hỏng bầu không khí hôm nay, cô lựa chọn không trả lời, chỉ nói qua loa mấy câu rồi thôi.
Rõ ràng ánh mắt Trương Đức Phú có phần mất mát nhưng cậu ta cũng không nói rõ, chỉ tiếp tục mời Vũ Linh Đan lên xe: “Với tình trạng bây giờ em không đi ra ngoài được đâu, nếu em không muốn ngồi cùng xe với tôi thì có thể đến chỗ có ít người rồi xuống xe.
”
Hiển nhiên Vũ Linh Đan cũng nhận ra vấn đề này, ở đây có quá nhiều phóng viên, cuối cùng cô vẫn nghe theo lời đề nghị của Trương Đức Phú.
Trong phòng làm việc của Tổng giám đốc.
Bộp một tiếng, Trương Thiên Thành đập tập tài liệu lên bàn, khóe miệng kéo