Dương Thanh My vô cùng tức giận, quay đầu trao đổi ánh mắt với vệ sĩ, người đó lắc đầu, thấp giọng nói: "Đối phương có quá nhiều người.
" Dương Thanh My cảm thấy huyệt Thái Dương của mình đang nhảy lên, vốn định đến ra oai với Vũ Linh Đan, kết quả cô lại gọi người đến, tuy trong lòng không vui nhưng cũng không dám làm gì nữa.
"Mọi người về xe đi.
"
Dương Thanh My không quay đầu, lạnh lùng nói.
Vũ Linh Đan cũng khoát tay, nhìn họ bằng ánh mắt cảm kích, người công nhân đó không hề quan tâm, vết sẹo trên mặt cực kì bắt mắt, sát khí bức người.
"Giám sát Đan, nếu cần thì cứ gọi.
Anh em chúng tôi sẽ tới ngay, cũng cho mụ đàn bà này biết đây là địa bàn của ai"
"Cảm ơn.
"
Vũ Linh Đan lẩm bẩm nói với công nhân, nhưng Dương Thanh My không hề biết.
Cô không nhịn được giễu cợt nói: "Bà Trương, đây không phải là tập đoàn Á Đông, mọi người sẽ không nhường nhịn bà đâu, mời bà về cho!"
Các công nhân cũng phân rẽ phải