Đầu của Trương Thiên Thành như sắp vỡ tung, như phát điện trực tiếp đè Vũ Linh Đan trên xe, điên cuồng gặm cắn môi của cô.
"Trương Thiên Thành, anh điên rồi!" Vũ Linh Đan ưm ưm không phát ra được âm thanh nào, trong không gian hẹp như vậy lại càng không thể tránh né.
Trương Thiên Thành không lên tiếng, chỉ dùng sức cạy mở hàm răng của cô, rồi tiến thẳng vào.
Sức mạnh trên tay cũng tăng lên, Trương Thiên Thành hít sâu một hơi, hận không thể cho người phụ nữ này biết tay ở đây.
"Vũ Linh Đan, cô thử thách giới hạn cuối cùng của tôi hết lần này đến lần khác, cô cảm thấy chơi vui lắm sao?" Trương Thiên Thành mặt lạnh tanh, hai mắt đỏ ngầu, gầm lên như một kẻ điên.
"Giưới hạn cuối cùng? Trương Thiên Thành, từ khi nào anh có giới hạn cuối cùng vậy?"
Vũ Linh Đan không cam lòng yêu thế phản bác lại.
Không khí đột ngột trầm mặc, Trương Thiên Thành giống như một ngọn núi lửa đang hoạt động, có thể phun trào bất cứ lúc nào và nhấn chìm mọi thứ.
Anh hằn học nhìn chằm chằm Vũ Linh Đan rồi cắn vào cổ cô một lần nữa.
Anh cũng không có ý định buông ra, Vũ Linh Đan cuộn tròn mình vì đau, cánh tay không ngừng vung về phía Trương Thiên Thành nhưng