Chương 117
Thiệu Ngôn ở đầu bên kia điện thoại khẽ giật mình… Tô Lương Mặc chưa bao giờ không giữ thể diện cho anh như vậy, chẳng lẽ lần này người đàn ông máu lạnh ấy chơi thật sao? Trái tim Thiệu Ngôn có chút khẩn trương, nếu như không để ý tới tình bạn giữa hai người bọn họ,…
Chỉ sợ mọi chuyện không có cách nào cứu vãn nữa rồi!
“Cậu nghe tớ nói, Lương Mặc, tớ…” Thiệu Ngôn vội vàng giải thích, nhưng mà người đàn ông ở đầu bên kia điện thoại đã không còn hứng thú tiếp tục nói chuyện với anh ta nữa.
“Được rồi, cậu còn có gì muốn nói thì gọi điện cho thư ký của tớ nhé!” Dứt lời Tô Lương Mặc liền tắt điện thoại.
Lương Tiểu Ý căn môi, cô có chút áy náy: “Cái đó… Em xin lỗi vì em mà anh phải cắt đứt quan hệ với bạn của mình”
“Xi” Tô Lương Mặc châm chọc: “Vì em á? Mắt nào của em thấy?
Cũng không biết lượng sức”
Cứ việc biết người đàn ông này nói chuyện vô cùng cay nghiệt, nhưng Lương Tiểu Ý lại biết, anh đã vì cô mà làm rất nhiều. Ngay cả câu nói cay nghiệt này cũng vì không muốn khiến cô cảm thấy xấu hổ, day dứt trong lòng.
“Lương Mặc, cảm ơn anh!” Lương Tiểu Ý chủ động rúc vào trong lòng anh, dựa đầu vào bả vai anh: “Tiếp theo, em mong anh có thể cho em mượn bệnh viện England để mở họp báo. Bọn họ nói em đối xử lạnh nhạt với các bệnh nhân được giúp đỡ, nói em làm trò, không thật lòng giúp đỡ những bệnh nhân đó. Vậy em phải lấy chứng cớ ra cho mọi người xem sự thực là như thế nào”
“Vừa nãy những người ở trong phòng bệnh đó hình như nói đã nhận của người khác. Để anh đi điều tra chuyện này”
Lương Tiểu Ý khẽ lắc đầu: “Không cần. Bọn họ hoàn toàn không quan trọng, em không cần lời chứng của bọn họ. Quá trình em lao tâm khổ tứ chữa trị cho bọn họ vốn đã là bằng chứng”
Tô Lương Mặc trầm mặc nhìn cô gái nhỏ kiên định này, trên mặt cô toát lên vẻ tự tin, dường như rất chắc chắn răng cho dù không có bằng chứng bệnh nhân cầm tiền của người khác vu hãm cho cô, cô cũng có thể tự chứng mình trong sạch cho chính mình.
Anh biết chỉ có người thật sự trong sạch mới có loại dũng khí không biết sợ này.
Mà làm được những chuyện này, cần dũng cảm đến mức nào!
Người bình thường, đừng nói là phụ nữ, cho dù là đàn ông gặp phải chuyện như