Chương 400
Tóc cô ướt đẫm mồ hôi, dính bết lên mặt, quần áo trên người cô cũng ướt cả rồi… Chắc chắn bây giờ cô đang không thoải mái.
Anh vươn tay ra, không kiềm lòng được chạm lên khuôn mặt trắng bệch của cô, nhưng cô lạnh lùng, mặt không cảm xúc, ngoảnh đầu đi, trốn tránh bàn tay của anh.
Tô Lương Mặc không kịp phòng bị, anh nhìn bàn tay trống rỗng của mình, sau đó lại nhìn khuôn mặt lạnh lùng không cảm xúc của cô… Cô đang trốn tránh anh?
Lương Tiểu Ý trốn tránh anh?
Dưới lớp chăn, Lương Tiểu Ý nắm chặt quyển sổ kia trong tay… Không phải cô không đau, chỉ là cô không nói ra thôi.
Vì, người ta đã không quan tâm mình, nói nhiều cũng chỉ vô ích.
“Lạch cạch lạch cạch”, giường inox được đẩy vào một phòng bệnh khác, mấy cô y tá đang định hợp sức ôm cô dậy, đặt cô lên giường bệnh.
“Để tôi” Một người tiến đến, cúi người nhanh chóng ôm cả Lương Tiểu Ý và chăn lên, đặt xuống giường bệnh.
Những người còn lại đều đi hết rồi, trong phòng bệnh chỉ còn lại Tô Lương Mặc và Lương Tiểu Ý.
Lục Trầm và Hứa Thần Nhất bấy giờ cũng đến, hai người chạy vào phòng bệnh hỏi: “Thế nào rồi?”
Tô Lương Mặc lắc đầu: “Không sao rồi” Anh chuyển chủ đề: “Hai cậu ra ngoài đi, tớ muốn ở một mình với cô ấy”
Phòng bệnh vô cùng yên tĩnh.
Lương Tiểu Ý nhắm mắt lại, cô không muốn nhìn thấy anh.
Tô Lương Mặc cũng cảm nhận được Lương Tiểu Ý có gì đó khang khác, anh ngồi trên ghế bên cạnh giường bệnh của cô, im lặng nhìn cô năm trên giường. Lương Tiểu Ý cảm nhận được rõ ràng ánh mắt khiến người khác kinh tởm của anh….
Đúng thế, chính là khiến người khác kinh tởm.
“Ôn Tình Noãn đẩy em à?” Một lúc lâu sau, Tô Lương Mặc mới mở miệng hỏi.
Lương Tiểu Ý nhắm mắt, cô không nói